Chương trước
Chương sau
Bốn tháng sau, mấy người lại đào ra một viên tiên tinh, lần này Diệp Phàm trước thời gian bố trí phòng hộ cẩn thận, không nháo ra động tĩnh quá lớn gì.
Diệp Phàm đá một chân lên vách đá, mấy viên linh thạch thượng phẩm lộ đầu ra.
Diệp Phàm không vui nói: "Ra hai khối tiên tinh, kế tiếp lại là hàng rẻ tiền này, thật sự làm người ta không có chút hứng thú nào."
Bạch Vân Hi trợn trắng mắt: "Nhẫn nại một chút đi, ở bên ngoài linh thạch thượng phẩm cũng rất được chào đón."
Diệp Phàm nhàm chán ném ném linh thạch trong tay, "Nếu như chúng nó đều là tiên tinh thì tốt rồi, vậy để ta ở lại đây đào quặng một ngàn năm ta cũng nguyện ý."
Bạch Vân Hi trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Nếu như tất cả đều là tiên tinh, có tu sĩ nào lại không nguyện ý đào một ngàn năm đâu, Diệp Phàm mơ cũng đẹp quá.

"Ngươi đang mộng tưởng hão huyền cái gì đấy?" Bạch Vân Hi tức giận nói.
"Ta tùy tiện nghĩ một chút mà." Diệp Phàm cau mày lại, buồn bực nói: "Vì sao đại ca có thể ra ngoài chơi, ta lại phải ở đây đào quặng!"
Bạch Vân Hi trợn trắng mắt: "Đại ca không có ra ngoài chơi, đại ca là đi bảo hộ đại tẩu."
Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng: "Lấy việc công làm chuyện tư, hắn nhất định là ra ngoài săn thú."
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi: "......"
Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm, nói: "Nhị ca, nhanh đào đi, ngươi chính là người phải nuôi gia đình, ngươi lười nhác như vậy, tới Trung Đại Lục gặp được lão tổ tông kia của nhị tẩu thì làm sao bây giờ, người ta rất có khả năng là tu sĩ Hóa Thần, đến lúc đó, nói không chừng ngươi còn phải tặng cho người ta một phần sính lễ!"
Diệp Phàm chớp chớp mắt, nói: "Đúng vậy! Ta phải nỗ lực kiếm linh thạch, tương lai gặp lão tổ của Vân Hi, ta phải nói cho hắn biết, ta có tiền!"

Diệp Cẩm Văn: "......"
Ý chí chiến đấu của Diệp Phàm hoàn toàn được kích phát, hiệu suất tăng mạnh!
Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm thầm nghĩ: Nhị ca thật sự là tiềm lực vô hạn! Thì ra chỉ cần kíƈɦ ŧɦíƈɦ một chút như vậy là được rồi, biết thế, hắn nên nói sớm một chút.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm nỗ lực đào quặng, không khỏi nhớ tới bộ dáng Diệp Phàm năm đó liều mạng vì kiếm 10 tỷ, chuyện xưa như mây khói, có lẽ người nhà của hắn đã qua đời, mà hắn chỉ có thể nỗ lực tiến tới ở thế giới này.
......
Lê Dục kinh hoàng trở về nơi dừng chân.
Lê Dĩnh nhìn Lê Dục, hỏi: "Ngươi không phải ra ngoài tìm linh thảo sao, sao lại trở về sớm như vậy?"
(dreamhouse2255)
Lê Dục sắc mặt khó coi nói: "Ta gặp phải người kia."
Lê Dĩnh: "Ai?"
"Chính là kiếm tu tới từ Bích Vân Tông kia." Lê Dục nói.

"Ca ca Diệp Phàm sao? Hắn không tìm ngươi đánh một trận?" Lê Dĩnh hỏi.
Lê Dục lắc đầu: "Không có."
"Vậy ngươi may mắn, tu sĩ Nam Đại Lục nói hắn hiếu chiến thành tính, có người nhìn thấy hắn thường xuyên đi khiêu chiến một lão hổ Hóa Thần bên trong bí cảnh này, cuối cùng còn bức cho lão hổ kia phải dọn nhà ra đi." Lê Dĩnh vừa buồn cười lại vừa kiêng kị nói.
Lê Dục cười khổ: "Hắn ngay cả yêu thú Hóa Thần cũng dám chọc, đại khái là chướng mắt ta tu vi thấp kém đi."
Lê Dĩnh nhìn lê Dục, thầm nghĩ: Mấy chục năm này Lê Dục thay đổi không ít, đổi thành trước đây, Lê Dục tuyệt đối không nói ra được lời như vậy.
"Ta nhìn thấy Phượng Linh Phiến của ngươi." Lê Dục nói.
Trái tim Lê Dĩnh hơi nâng lên, nhưng rất nhanh liền khôi phục thần sắc, "Ở trên tay của kiếm tu kia?" Phượng Linh Phiến là pháp khí Lê Dĩnh trân ái nhất, cho dù lấy thủ đoạn của Lê Phong, muốn lấy ra được một kiện pháp khí như vậy cũng rất không dễ dàng, Lê Dĩnh tự nhiên là không có khả năng không thèm để ý.
(dreamhouse2255)
Lê Dục lắc đầu: "Không phải, là ở trên tay đạo lữ của hắn."
Lê Dĩnh cau mày lại: "Ở trên tay đạo lữ của hắn, vậy cũng xem như là ở trên tay hắn."
Rơi vào tay của kiếm tu kia, hơn phân nửa là không lấy lại được.
"Đạo lữ của kiếm tu kia là luyện khí sư, bọn họ hình như là muốn lần nữa tế luyện Phượng Linh Phiến." Lê Dục nói.
Lê Dĩnh khá là ngoài ý muốn: "Lần nữa tế luyện Phượng Linh Phiến khó khăn không nhỏ!"
Lê Dĩnh cau mày, tài luyện luyện chế Phượng Linh Phiến cực kỳ trân quý, đám người kia cư nhiên muốn lần nữa tế luyện Phượng Linh Phiến, nếu như làm không tốt, chẳng nhưng không thể tăng lên uy lực của Phượng Linh Phiến, còn dễ xảy ra vấn đề.
Lê Dục gật gật đầu: "Đúng vậy! Nhưng nếu bọn họ dám động thủ, đại khái là có chút nắm chắc đi."
......
"Xem sự lợi hại của ta!" Diệp Phàm đá một chân lên vách đá, vách đá tức khắc nứt dần ra.
(dreamhouse2255)
Ngao Tiểu No cau mày nói: "Diệp Phàm không dùng linh lực, chỉ dựa vào thể thuật liền làm được như vậy, thể chất của hắn lại tăng lên không ít."
Bạch Vân Hi gật đầu: "Hắn luyện hóa Lôi Tinh rồi hấp thu, luyện thể thuật xác thật tăng lên không ít."
Diệp Phàm thu hồi linh thạch, nhìn qua Bạch Vân Hi, nói: "Vân Hi, đại ca cùng đại tẩu đã đi ba tháng rồi đi."
Bạch Vân Hi gật đầu: "Đúng vậy, luyện chế pháp khí không phải chuyện trong một sớm một chiều, ta nghĩ bọn họ hẳn là cần một chút thời gian để chuẩn bị!"
Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Nói không chừng pháp khí đã luyện hóa xong, bọn họ ra ngoài du sơn ngoạn thủy."
Bạch Vân Hi bất đắc dĩ nhìn Diệp Phàm: "Không thể bởi vì ngươi muốn đi chơi liền nghĩ là đại ca đại tẩu cũng ham chơi giống ngươi!"
"Vân Hi, ngươi đang nói cái gì đấy? Ta chuyên nghiệp làm hết phận sự như vậy, đổi thành ở thế giới kia, nhất định phải ban phát một lá cờ thưởng chiến sĩ thi đua cho ta." Diệp Phàm nện một quyền lên vách đá, mười mấy viên linh thạch cực phẩm lộ ra.
Bạch Vân Hi nhìn vách tường, kéo Diệp Phàm lại nói: "Ngươi nghỉ ngơi một chút đi, chờ linh lực khôi phục rồi lại tiếp tục."
Diệp Phàm gật đầu: "Được."
Diệp Phàm ngồi xuống, lấy ra một khối linh thạch cực phẩm khôi phục linh khí.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn vách tường, thầm nghĩ: Linh thạch cực phẩm nhiều như vậy, nói không chừng lại sắp đào được tiên tinh, đại ca không ở đây, muốn bảo vệ được tiên tinh chỉ có thể dựa vào bọn họ, vẫn nên cẩn thận một chút cho thỏa đáng.
......
Diệp Khải Hiền đứng bên miệng núi lửa, nhìn cây quạt bên trong ngọn lửa, hỏi: "Có phải sắp xong rồi không?"
Hứa Minh Dương gật đầu: "Đúng vậy, sắp xong rồi, cây quạt này đã bắt đầu hấp thu dung nham, nhưng vài loại linh vũ vẫn chưa dung hợp hoàn toàn."
Cây quạt phiêu phù bên trong dung nham, hư ảnh Phượng Hoàng, Kim Ô, Tất Phương Điểu lần lượt bay ra.
Diệp Khải Hiền nhìn Hứa Minh Dương, hỏi: "Đây là làm sao thế?"
Hứa Minh Dương hưng phấn nói: "Không biết, nhưng hẳn không phải chuyện xấu gì." Pháp khí đặc biệt lợi hại khi thành hình sẽ dẫn phát ra dị tượng, Hứa Minh Dương nhìn hư ảnh trên không trung, vừa mong chờ lại vừa lo lắng.
Diệp Khải Hiền cau mày lại: "A Phàm nói, hoàn cảnh ở nơi này đặc thù, phù chú Thiên cấp thành hình cũng không dẫn phát ra dị tượng gì, có thể dẫn phát ra dị tượng, nhất định là pháp khí Thánh cấp, A Dương, ngươi luyện chế ra pháp khí Thánh cấp!"
Hứa Minh Dương khẩn trương nói: "Hiện tại nói như vậy vẫn còn quá sớm."
(dreamhouse2255)
Phượng Linh Phiến xoay tròn bên trong hỏa mạch, dung nham giống như dòng xoáy quấn vào bên trong cây quạt, Phượng Linh Phiến hồng quang đại thịnh.
Ánh lửa đỏ rực xuyên thấu không trung, hỏa trụ cao chừng hơn 1000 mét, dẫn tới không ít tu sĩ trong bí cảnh chú ý.
Lê Dục trừng lớn mắt nhìn cột sáng màu đỏ trên không trong: "Lê Dĩnh, ta cảm giác được hơi thở của Phượng Linh Phiến."
Lê Dĩnh nắm chặt nắm tay, làm chủ nhân tiền nhiệm của Phượng Linh Phiến, Lê Dĩnh rất rõ ràng về hơi thở này.
"Là Phượng Linh Phiến, nhưng lại không phải Phượng Linh Phiến, bên trong Phượng Linh Phiến dung nhập linh vũ của mấy loại thần điểu khác, uy lực cao hơn Phượng Linh Phiến trước đây nhiều." Lê Dĩnh nắm chặt nắm tay nói.
Lê Dục cau mày lại: "Không ngờ đạo lữ của kiếm tu kia lại có thể thăng cấp phẩm chất của Phượng Linh Phiến, tu sĩ của Bích Vân Tông hình như không có ai là đơn giản."
"Không có gì kỳ quái, trên tay Diệp Phàm còn có Kim Ô Vũ cùng Tất Phương Vũ mà." Kim Ô cùng Tất Phương đều là thần điểu khó gặp ở Trung Đại Lục, có hai loại lông vũ ấy, muốn thăng cấp Phượng Linh Phiến là chuyện rất dễ dàng, đương nhiên, cho dù linh tài trác tuyệt, nhưng nếu trình độ luyện khí của luyện khí sư không đủ cao, vậy cũng chỉ có thể lãng phí mà thôi.
......
"Thu!" Hứa Minh Dương vung tay, cây quạt liền dừng trên tay Hứa Minh Dương.
(dreamhouse2255)
Sau khi thu quạt, mạch hỏa dung nham có thể là bởi vì bị hấp thu hết linh khí, trực tiếp đọng lại kết tinh.
Hứa Minh Dương mở quạt ra, nhẹ nhàng vung lên, một ngọn núi xa xa trực tiếp nổ bạo.
Diệp Khải Hiền kinh ngạc cảm thán: "Thật lợi hại, hình như tới Thánh cấp."
Hứa Minh Dương lắc đầu: "Không có, vẫn cách Thánh cấp một đoạn xa, nhưng hẳn là vẫn tới trình độ bán Thánh cấp."
Diệp Khải Hiền nhìn Hứa Minh Dương: "Nếu như ngươi thích cây quạt này, ta bảo A Phàm nhường nó cho ngươi?"
Hứa Minh Dương cười nói: "Diệp Phàm có Thiên Hỏa, cây quạt này thích hợp với hắn nhất, hơn nữa, cây quạt này cho ta sử dụng khá là khó khăn, lấy linh lực của ta, chỉ có thể phát động cây quạt này một lần, sau đó liền mặc người xâu xé."
Hứa Minh Dương thưởng thức cây quạt trong tay, yêu thích không nỡ buông.
Phượng Linh Phiến uy lực kinh người, Hứa Minh Dương tự nhiên là động tâm, nhưng Diệp Phàm coi trọng cây quạt này, Hứa Minh Dương tự nhiên sẽ không tranh với Diệp Phàm, làm Diệp Khải Hiền phải khó xử, nhưng Diệp Khải Hiền nói thế kia liền khiến Hứa Minh Dương khá là ngượng ngùng.
Hứa Minh Dương thầm nghĩ: Trong tay hắn vẫn còn một ít Kim Ô Vũ cùng Tất Phương Vũ, có thể luyện chế một cây quạt khác, tuy rằng phẩm chất cùng uy lực sẽ kém một chút, nhưng sẽ càng thích hợp với hắn hơn.
Diệp Khải Hiền nhìn Hứa Minh Dương, nói: "Vậy được rồi."
Lê Dục chớp chớp mắt, cứng đờ quay đầu lại nhìn Lê Dĩnh: "Ta vừa mới dùng linh hồn lực xem qua, cây quạt kia nhẹ nhàng vung lên, ngọn núi đối diện liền nổ, mấy người kia vốn dĩ đã lợi hại, hiện tại nhiều thêm cây quạt này......"
Lê Dĩnh gật đầu: "Ta thấy rồi." Nghĩ đến pháp bảo trước đây bị người khác tế luyện lại lần nữa, Lê Dĩnh có một loại cảm giác nói không nên lời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.