"Nhị ca, bằng không chúng ta đổi tửu lâu khác đi?" Diệp Cẩm Văn hơi do dự một chút, đề nghị hỏi.
Diệp Phàm không vui nói: "Sao phải đổi, đồ ăn cũng sắp lên rồi!" Hiện tại rời đi không phải thể hiện là bọn họ e ngại sao.
Diệp Cẩm Văn: "......"
"Lại nói tiếp, vừa nãy còn bảo là đồ ăn săp lên, sao hiện tại còn chưa có." Diệp Phàm không vui nói.
Diệp Cẩm Văn thở dài, trấn an: "Đừng vội, chắc là sắp rồi."
Che giấu hành tung thật sự là rất dễ gặp phải loại phiền toái này, bị người khác chậm trễ.
Diệp Phàm bắt một gã sai vặt lại, hỏi: "Đồ ăn của ta đâu, sao còn chưa mang lên, hiệu suất của tửu lâu các ngươi cũng quá chậm trễ rồi đi."
"Khách quan, đại sư phụ đang làm, rất nhanh là xong rồi." Gã sai vặt Trúc Cơ đáp.
Diệp Phàm không vui nói: "Nửa canh giờ trước ngươi cũng nói như vậy, hiện tại một món đồ ăn cũng chưa có đâu."
"Khách quan a! Đã tới lúc này rồi, ai còn để ý chuyện ăn uống nữa! Đạo lữ của thiếu tông chủ Thần Phong Tông tới, vị tiền bối kia tuyệt sắc khuynh thành, ngài không đi xem một cái sao? Nếu như được vị tiền bối kia coi trọng, thu làm hộ vệ gì đó liền tiền đồ vô lượng, quang tông diệu tổ đó." Gã sai vặt kích động nói.
Diệp Phàm không vui trợn trắng mắt: "Làm hộ vệ cho nha đầu chết tiệt kia thì quang tông diệu tổ cái gì, đầu óc ngươi có vấn đề sao?"
"Ngươi nói cái gì?"
Nghe thấy Diệp Phàm gọi Giang Lăng Tuyết là nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990500/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.