Chương trước
Chương sau
Bên trong Thần Phong Tông.
Giang Lăng Tuyết đang trong nhập định, bỗng nhiên nhận được một tin tức, Giang Lăng Tuyết nhìn tin tức truyền tới, không cẩn thận liền bớp nát ngọc giản.
Tô Yên Nhiên đi tới, thấy Giang Lăng Tuyết sắc mặt khó coi, cẩn thận hỏi: "Sư tỷ, ngươi không sao chứ?"
Giang Lăng Tuyết lắc đầu: "Không có việc gì."
Tin tức là Thẩm Nhàn gửi tới, Giang Lăng Tuyết tuy rằng gả vào Thần Phong Tông, nhưng tình cảm sư đồ với Thẩm Nhàn vẫn còn, hai thầy trò thường xuyên liên hệ.
Giang Lăng Tuyết quay đầu, nhìn chằm chằm Tô Yên Nhiên, không vui nói: "Bạch Vân Hi kết thành Nguyên Anh, sao ta không nghe ngươi nói tới."
Tô Yên Nhiên xấu hổ cười: "Khoảng thời gian trước sư tỷ đang bế quan, ta chưa kịp nói với sư tỷ."
Giang Lăng Tuyết nhíu chặt mày, không nói gì.
Tô Yên Nhiên thầm buồn bực, Giang Lăng Tuyết đã bế quan một năm, nhưng vẫn không cảm nhận được chắn Nguyên Anh, cho nên liền xuất quan.
Nàng không nói cho Giang Lăng Tuyết cũng là vì sợ Giang Lăng Tuyết sinh ra tâm ma, ảnh hưởng tới kết anh.
"Sư tỷ, Bạch Vân Hi thăng cấp Nguyên Anh cũng không có gì lạ, Diệp Phàm là đan sư, có lẽ đã luyên cho hắn mấy viên Định Nhan Đan, Bạch Vân Hi bề ngoài tuy trẻ tuổi, nhưng nói không chừng là một lão nhân bốn năm trăm tuổi, sư tỷ thiên tư tung hoành, sau này nhất định có thể mạnh hơn hắn." Tô Yên Nhiên nói.
Giang Lăng Tuyết cúi đầu, ngọc bội truyền tin mà Thẩm Nhàn đưa tới chỉ đơn giản nói hai việc, một là Bạch Vân Hi thăng cấp Nguyên Anh, hai là Đa Bảo Vòng ở trên tay Bạch Vân Hi phát huy ra được tác dụng lớn hơn nữa, nhưng Thẩm Nhàn cũng không xác định được Bạch Vân Hi có thể phát huy năng lực của Đa Bảo Vòng tới bước nào.
Giang Lăng Tuyết cùng Giang Hàm Châu kỳ thật có một chút quan hệ huyết thống, nhưng mấy thế hệ lưu truyền tới nay, quan hệ đã rất loãng rồi.
Ông cố gia gia của Giang Lăng Tuyết từng nguyên cứu về vòng tay của Giang Hàm Châu, nói đây là thứ tốt.
Năm đó, Diệp Phàm cùng Giang Lăng Tuyết đính hôn, Giang Lăng Tuyết cũng nhớ tới Đa Bảo Vòng, nhưng sau này, Giang Lăng Tuyết không muốn nửa kia của mình là một người bình thường, tâm tư liền phai nhạt.
Giang Lăng Tuyết không ngờ rằng, Giang Hàm Châu lại yêu thương Diệp Phàm như thế, đưa tặng Đa Bảo Vòng cho đạo lữ của Diệp Phàm, cho dù Diệp Phàm tìm một nam nhân làm đạo lữ.
......
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ở lại Thanh Tiêu Thành, thời điểm hải thú triều không mãnh liệt, Bạch Vân Hi không cần ra ngoài làm nhiệm vụ, ngẫu nhiên nơi nào có hải thú lợi hại tấn công, cần Bạch Vân Hi đi một chuyến, Diệp Phàm liền sẽ đi cùng Bạch Vân Hi, Diệp Phàm tuy rằng là Kim Đan, nhưng chiến lực không hề kém hơn Nguyên Anh, hai người mà ra tay, hơn phân nửa có thể chiến thắng dễ như trở bàn tay.
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ở lại Thanh Tiêu Thành ba năm, ba năm này, Bạch Vân Hi đánh ra thanh danh không nhỏ, nhưng Bích Vân Tông có một vị sát thần lấy một địch trăm Diệp Khải Hiền ở đây, ánh sáng của Bạch Vân Hi liền bị che giấu xuống.
Mấy năm này, Diệp Khải Hiền giống như một đầu mãnh thú ra khỏi lồng giam, Diệp Phàm ba ngày hai bữa là có thể lại nghe thấy công tích vĩ đại của Diệp Khải Hiền.
Diệp Phàm không khỏi cảm thấy lo lắng, sau khi hải thú triều rút đi, Diệp Khải Hiền không tìm được đối thủ sẽ cảm thấy không thoải mái, từ nghèo thành giàu dễ, từ giàu về nghèo khó a!
Ngao Tiểu No buồn rầu nhìn Diệp Phàm: "Diệp Phàm, ngươi khi nào thì kết anh?"
Diệp Phàm không vui nhìn Ngao Tiểu No: "Thúc giục thúc giục thúc giục, có cái gì mà thúc giục." Kết anh là chuyện dễ như vậy sao?
Linh căn giống như Diệp Phàm đổi thành người bình thường ngay cả một chút hi vọng kết anh cũng không có, nhưng Diệp Phàm tu luyện Cửu Tiêu Vạn Vật Quyết, tỷ lệ kết anh không nhỏ, nhưng cũng không dễ dàng như Bạch Vân Hi sở hữu thiên linh căn.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Đừng nóng nảy, từ từ tới, ta cảm thấy sau khi kết anh, linh khí cũng không tăng bao nhiêu, cứ từ từ là được, dù sao ngươi cũng còn trẻ."
Diệp Phàm gật đầu, "Ừ" một tiếng, "Tuổi này của ta tu luyện tới trình độ như vậy đã là trong vạn người chọn một."
Ngao Tiểu No: "......"
Bạch Vân Hi: "Ta thấy gần đây thú triều đã không còn mãnh liệt lắm."
Diệp Phàm gật đầu: "Cứ như vậy, phỏng chừng 5 năm nữa là sẽ kết thúc."
Đợt hải thú xâm lấn mãnh liệt nhất đã qua, hiện tại hải thú dần lui, nhưng tu sĩ vẫn phải chữa trị thành trì phòng ốc, phỏng chừng cần tới vài năm nữa.
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ở lại Thanh Tiêu Thành thêm một đoạn thời gian, thấy cũng không còn nhiệm vụ gì, liền trở về tiểu bí cảnh của Bích Vân Tông bế quan.
Diệp Phàm ở lại tiểu bí cảnh, bế quan liên tục 5 năm, 5 năm này, linh khí trong cơ thể Diệp Phàm tăng lên một phần năm, nhưng vẫn cứ dừng ở Kim Đan đỉnh.
Diệp Phàm ra khỏi tiểu bí cảnh, sắc mặt buồn bực.
Diệp Cẩm Văn khó hiểu nhìn Diệp Phàm: "Nhị ca, tâm tình không tốt sao?"
Diệp Phàm gật đầu: "Ừm, vẫn không cảm nhận được chắn Nguyên Anh."
Diệp Cẩm Văn thở dài, không phải ai tới Kim Đan đỉnh cũng có thể cảm nhận được bình cảnh Nguyên Anh, còn cần có một chút cơ duyên, đây là ưu thế của tu giả thiên linh căn, tu giả thiên linh căn bình thường rất dễ cảm nhận ra được chắn bình cảnh.
Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm: "Nhị ca, ngươi vẫn còn vài trăm năm nữa, không cần nóng nảy. Rất nhiều tu sĩ Kim Đan đều chờ tới khi thọ nguyên gần tới mới có thể kết thành Nguyên Anh."
"Không chậm cũng không được!" Diệp Phàm buồn bực nói.
Ngao Tiểu No chà chà móng vuốt: "Tâm tư của ngươi đều đặt ở trên lăn giường, vậy mà còn muốn cảm nhận được chắn Nguyên Anh, mơ mộng hão huyền!"
Diệp Cẩm Văn: "......"
Diệp Phàm nhìn Ngao Tiểu No một cái, nghĩa chính từ nghiêm nói: "Song tu cũng là tu luyện, còn là tu luyện rất có hiệu suất, ngươi không thể có thành kiến với song tu! Song tu cũng không phải là mê muội mất hết ý chí, song tu cũng cần tập trung đầu nhập, hết lòng chuyên chú."
Diệp Cẩm Văn nghe Diệp Phàm nghiêm túc giảng giải, nhịn không khỏi đỏ vành tai, thầm nghĩ: May là nhị tẩu không ở đây, bằng không nhị ca nhất định sẽ bị đánh!
Diệp Phàm nhìn Diệp Cẩm Văn: "Cẩm Văn, ngươi vẫn còn độc thân đi, có phải nên sớm tìm một người không?"
Diệp Cẩm Văn vội vàng xua tay: "Không cần, không cần!"
Diệp Phàm lắc đầu: "Tiểu hài tử, lớn như vậy rồi còn không khai trai."
Diệp Cẩm Văn buồn bực cắn răng, thầm nghĩ: Hắn cũng không có nhỏ hơn nhị ca mấy tuổi, sau khi nhị ca đoạt xá, tuổi còn giảm đi, nếu thật sự tính cốt linh, nhị ca hiện tại phải gọi hắn là ca, đương nhiên, Diệp Cẩm Văn cũng chỉ dám nghĩ như vậy ở trong lòng một chút.
Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm, nói: "Nhị ca, sắp tới Đế Thiên Thành sẽ cử hành đại hội Nguyên Anh, nghe nói có người muốn bán Ngũ Hành Nguyên Thủy, ngươi có muốn đi xem không?"
Ngũ Hành Nguyên Thủy là một loại linh vật đặc thù, có thể dùng để phụ trợ kết anh, nhưng chỉ nhằm vào tu sĩ tạp linh căn, linh căn càng nhiều, hiệu quả của Ngũ Hành Nguyên Thủy lại càng rõ.
Diệp Phàm gật đầu: "Ngũ Hành Nguyên Thủy? Cũng được." Dù sao hắn đã bế quan lâu như vậy cũng không làm được trò trống gì, còn không bằng ra ngoài giải sầu.
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Vậy chúng ta chuẩn bị một chút rồi xuất phát."
Diệp Phàm: "Được, đúng rồi, đại ca có đi cùng không?"
Diệp Cẩm Văn lắc đầu: "Đại ca không đi."
Diệp Cẩm Văn thầm thở dài, lúc trước đại ca ở trong hải thú triều giết tới đỏ mắt, huyết khí trên người quá nặng, gia gia muốn đại ca lắng đọng lại một chút, bằng không sẽ tẩu hỏa nhập ma.
......
Đại hội Nguyên Anh ở Đế Thiên Thành một năm sau mới cử hành, đoàn người Diệp Cẩm Văn xuất phát sớm, ôm tâm thái du sơn ngoạn thủy lên đường.
"Phía trước có một nhà tửu lầu, chúng ta vào uống đi, ta mời khách." Diệp Phàm dũng cảm nói.
Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm: "Chiếu cái tốc độ này của ngươi, thời điểm tới Đế Thiên Thành người ta đã tan cuộc hết."
Diệp Phàm không cho là đúng nói: "Sao có thể? Còn sớm!"
Đám người Diệp Phàm tìm một chỗ trong tửu lâu, ngồi xuống.
"Cư nhiên không có phòng." Diệp Phàm ngồi sát cửa sổ, rầu rĩ nói.
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái: "Ngồi ở đâu cũng như nhau, không cần quá cưỡng cầu."
Khuôn mặt của ba người đều làm ngụy trang nột chút, bên trong tửu lâu không có ai nhận ra bọn họ, Bạch Vân Hi cũng không nguyện ý bại lộ thân phận.
Diệp Cẩm Văn nhàn nhạt nói: "Ra ngoài cửa hết thảy giản lược đi."
Diệp Phàm chống cằm: "Ghế lô của tửu lâu này đều còn trống."
"Có thể là đã bị người khác đặt trước rồi." Diệp Cẩm Văn nói.
Diệp Cẩm Văn thầm nghĩ: Đế Thiên Thành cử hành đại hội Nguyên Anh, các loại đầu trâu mặt ngựa đều đuổi về nơi đó, nơi này là con đường mà tất cả người từ đại lục Thương Huyền muốn tới Đế Thiên Thành đều phải đi qua, số lượng thật sự không ít.
Rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh đều rất cao điệu, ra ngoài tiền hô hậu ủng, sớm đã đặt ra vị trí nghỉ ngơi ven đường.
Ngoài cửa đột nhiên có tiếng ngựa truyền tới, sau đó là mọi người xôn xao lên.
Ngao Tiểu No nhìn ra ngoài cửa sổ, "Diệp Phàm, bên ngoài là cái gì, gào còn khó nghe hơn ngươi."
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, lười đi so đo với Ngao Tiểu No.
Ngao Tiểu No híp mắt nhìn thanh dực giao long mã bên dưới, nói: "Mấy con thú bốn chân bên ngoài kia xấu quá! Bộ dáng xấu như vậy còn dám kiêu ngạo kêu to nãy giờ, thật là, trong núi không lão hổ, khỉ con xưng bá vương, cái loại mặt hàng này đổi thành ngày xưa ta một ngụm là có thể ăn hết."
Diệp Phàm cười cười nhìn Ngao Tiểu No: "Giao long mã bên ngoài kia hiện tại cũng nghĩ như ngươi vậy."
Ngao Tiểu No: "......"
......
Một nữ tu từ trong xe ngựa kim bích huy hoàng đi ra, Diệp Cẩm Văn nhìn, không khỏi hơi sững người lại: "Là nàng."
Diệp Phàm rầu rĩ cau mày: "Nha đầu kia kết anh a!"
Người tới không phải ai khác, chính là vị hôn thê trước đây của Diệp Phàm, Giang Lăng Tuyết.
Diệp Cẩm Văn gật đầu: "Giang Lăng Tuyết hai năm trước kết anh."
Hai năm trước, Diệp Phàm đang bế quan tu luyện bên trong tiểu bí cảnh, Diệp Cẩm Văn lo lắng tin tức Giang Lăng Tuyết kết anh sẽ ảnh hưởng tới tâm cảnh của Diệp Phàm, liền che giấu chuyện này đi.
Giang Lăng Tuyết sở hữu thiên linh căn, cho dù ở Tinh Hà Kiếm Phái hay là Thần Phong Tông đều là đối tượng được bồi dưỡng trọng điểm, tài nguyên không thiếu, nàng kết anh chỉ là chuyện sớm muộn.
Ngao Tiểu No đồng tình nhìn Diệp Phàm, "Ai nha, ai nha, vị hôn thê cũ cùng lão bà đương nhiệm đều là tu sĩ Nguyên Anh, Diệp Phàm, ngươi lại vẫn còn là Kim Đan a! Ngươi tựa như là cái gì kia, à là bạn gái cũ cùng bạn gái cũ cũ đều nổi tiếng, ngươi lại xịt."
Diệp Phàm không vui nói: "Ai xịt? Nguyên Anh thì tính là cái gì? Ta chính là đan sư Thiên cấp, ta hồng phát tím (hồng là để chỉ minh tinh nổi tiếng theo cách nói bên TQ, có thể mọi người đã biết rồi :) )."
Diệp Cẩm Văn chớp chớp mắt, lời Ngao Tiểu No cùng Diệp Phàm nói, hắn nghe không hiểu lắm, nhưng có thể minh bạch một chút ít.
Diệp Cẩm Văn thầm nghĩ: Thật sự tính ra, giá trị của đan sư Thiên cấp còn cao hơn tu sĩ Nguyên Anh một chút, đưa ra ngoài so sánh, nhị ca khẳng định là nổi tiếng hơn hắn.
Hai bên đường xe chạy là các loại tu sĩ chen chúc, mọi người đều nhìn chằm chằm đoàn xe của Giang Lăng Tuyết.
Ngao Tiểu No híp mắt nhìn đoàn xe: "Diệp Phàm, nha đầu kia thật phong quang! So sánh ra, ngươi kém hơn người ta quá nhiều."
"Ngươi thì biết cái gì, ta gọi là điệu thấp hiểu không, đại nhân vật ra ngoài đều điệu thấp, một đám không hiểu việc đời, đó không phải chỉ là một nha đầu thôi sao? Có cái gì đẹp!" Diệp Phàm khinh thường nói.
Lúc trước Diệp Phàm đi cộ mộ Hóa Thần đã gặp được Giang Lăng Tuyết, nhưng lúc ấy Giang Lăng Tuyết không biết đến thân phận của Diệp Phàm, ban đầu Diệp PHàm cũng không nhận ra Giang Lăng Tuyết, nên cũng không có gì xấu hổ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.