Diệp Phàm nằm trong động phủ, mở to hai mắt nhìn, Diệp Khải Hiền tràn đầy áy náy đứng bên cạnh.
“Nhị đệ, thật xin lỗi.”
Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng, quay mặt đi.
Thời điểm kiếm khí nổ mạnh, cả ba người đều chịu phản phệ, vận khí của Diệp Phàm kém hơn Diệp Cẩm Văn một chút, bị kiếp khí phản phệ tương đối nặng.
Trêи thực tế, trong ba người, bị kiếm khí phản phệ mạnh nhất là Diệp Khải Hiền, nhưng Diệp Khải Hiền là Nguyên Anh, cho dù áp chế tu vi xuống Kim Đan kỳ, thể chất vẫn thuộc cấp bậc Nguyên Anh, thương tổn nhẹ hơn Diệp Phàm nhiều.
Diệp Phàm ủy khuất nói: “Đại ca, tam đệ đều là hỗn đản, sớm biết thế này, ta đã không trở lại, ta không cần trở lại, chờ ta thương lạnh, ta liền không cần để ý các ngươi!”
Diệp Cẩm Văn xấu hổ cười cười: “Nhị ca, đại ca muốn đánh ngươi, ta là đứng về phía ngươi, ngươi xem, ta cũng bị thương……”
“Ngươi đứng về phía ta, ngươi nói ngươi là cha ta, ta phải gọi ngươi là cha! Chờ phụ thân xuất quan, ta nhất định sẽ nói cho hắn!” Diệp Phàm không cao hứng gào lên.
Diệp Cẩm Văn ngượng ngùng cười, xoắn xít nói: “Nhị ca, loại chuyện nhỏ này chúng ta nói với nhau là tốt rồi, làm gì phải nói cho phụ thân đâu, phụ thân bận nhiều việc lắm!”
Diệp Khải Hiền nhìn Diệp Cẩm Văn một cái, thầm nghĩ: Cẩm Văn tên hỗn đản này, đã biết thân phận của Diệp Phàm, lại không thông báo cho hắn một tiếng, chỉ biết nhảy xuống đài giúp đỡ, làm hắn hiện tại xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990467/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.