Hứa Minh Dương ngồi trong phòng, bên ngoài truyền đến tiếp đập cửa.
Hứa Minh Dương mở cửa, nhìn thấy Diệp Cẩm Văn.
“Cẩm Văn, sao ngươi lại tới đây?” Hứa Minh Dương trở lại cạnh bàn, tiếp Diệp Cẩm Văn ngồi xuống.
“Phạn Dạ dùng hai viên đan dược Thiên cấp đổi lấy ba mươi năm quyền sử dụng bí cảnh, ta luôn cảm thấy chiếm tiện nghi của đối phương, không biết nên hồi báo như thế nào.” Diệp Cẩm Văn nói.
Hứa Minh Dương nhàn nhạt đáp: “Nếu hắn nguyện ý cho ngươi, ngươi liền thu đi.”
“Ta không thích thiếu nhân tình của người khác, Hứa đại ca biết hắn thiếu cái gì không?” Diệp Cẩm Văn hỏi.
Hứa Minh Dương nghĩ nghĩ, đáp: “Hắn thích luyện đan, ngươi đưa chút linh thảo cho hắn đi……”
Diệp Cẩm Văn cũng không có nghĩ nhiều, trực tiếp đáp ứng, “Được.”
“Ta chưa từng thấy tu sĩ nào như Phạn Dạ, hắn có phải quá hào phóng không?” Diệp Cẩm Văn hồ nghi hỏi.
Hứa Minh Dương nhún vai: “Hắn đúng là rất hào phóng.” Năm đó ở bí cảnh hắn liền chiếm không ít tiện nghi của Diệp Phàm, Diệp Phàm cũng tin được hắn, không sợ hắn tư nuốt hết đồ vật.
“Hứa đại ca làm sao quen được hắn, sao ta chưa từng nghe ngươi nói qua?” Diệp Cẩm Văn khó hiểu hỏi.
“Phạn Dạ tương đối điệu thấp, cho nên ta liền không đề cập đến hắn.” Hứa Minh Dương nói.
(dreamhouse2255)
Diệp Cẩm Văn: “……” Điệu thấp? Phạn Dạ biết hai chữ điệu thấp viết như thế nào sao? Tên kia mua mấy chai rượu liền lấy ra vài loại đan dược Thiên cấp, uống say liền tiện tay xử lý tu sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990466/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.