Diệp Phàm ngồi trong phòng tài liệu, sửa sang lại mấy bản thảo mới lấy được.
Tư Đồ Kiều Kiều tùy ý đi đến, nhìn đồ vật trêи tay Diệp Phàm, rất có hứng thú hỏi: “Lại lấy được thứ gì tốt từ trêи tay lão quái vật a!”
“Lão nhân bế quan, nói là mấy ngày này không cần chuẩn bị tài liệu.” Diệp Phàm nhàn nhạt nói.
Tư Đồ Kiều Kiều nghe được tin tức tốt này, không khỏi kϊƈɦ động, mấy ngày không cần nhìn thấy lão quái vật không khỏi khiến nàng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Xả hơi qua đi, Tư Đồ Kiều Kiều lại ẩn ẩn hoài nghi, lão nhân bế quan có phải là vì bản thảo của Diệp Phàm hay không.
Diệp Phàm quay đầu nhìn Tư Đồ Kiều Kiều: “Bản thảo hai ngày trước của ta thiếu mất mấy tấm, có phải là ngươi cầm đi không?”
Tư Đồ Kiều Kiều trong lòng cả kinh, trêи mặt lại không hiện hoảng loạn.
Nàng ngẩng cao đầu, không cao hứng nói: “Ta lấy đồ của ngươi làm gì, ngươi nghĩ sai rồi đi?”
“Đùa cái gì đấy, thông minh tuyệt đỉnh như ta có thể nghĩ sai được sao?”
Tư Đồ Kiều Kiều cười nhạo: “Không nhìn ra ngươi thông minh chỗ nào.”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm lắc đầu: “Nhãn lực của ngươi thật không tốt!”
Tư Đồ Kiều Kiều: “……”
Diệp Phàm thu thập bản thảo một chút, nhìn rồi lại nhìn, thỉnh thoảng nhíu mày, giống như đang suy tư cái gì, bộ dáng giống như có điều lĩnh ngộ.
Nếu không phải lúc trước lấy được mấy tấm bản thảo từ chỗ Diệp Phàm, Tư Đồ Kiều Kiều lại muốn nghi ngờ tên này đang làm bộ làm tịch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990403/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.