Giống như Bạch Vân Hi đoán trước, tới nửa đêm, Diệp Phàm liền trở lại biệt thự. “Cuối cùng cũng trở về!” Diệp Phàm bộ dáng phong trần mệt mỏi, tinh thần lại không tệ chút nào. Nhìn thấy Diệp Phàm trở về, Bạch Vân Hi bỗng có loại cảm giác trần ai lạc định (khi bụi đã lắng xuống, ý nói đã đến hồi kết thúc). “Ngươi không cần sốt ruột như vậy, kỳ thật đợi ngày mai rồi trở về cũng được.” Trong lòng Bạch Vân Hi có chút cao hứng, nhưng ngoài mặt lại vẫn lạnh tanh. Diệp Phàm nhíu mày, bĩu môi nói: “Nếu như vậy đêm nay liền không thể song tu được rồi, cho nên ta chỉ có thể mã bất đình đề gấp gáp trở về.” Bạch Vân Hi: “……” Con heo Diệp Phàm này, trong đầu chỉ có mấy thứ phế liệu! Thao Thiết quỷ linh cười nhạo một tiếng: “Ngươi là gấp trở về giao phối a! Tinh trùng thượng não ngu ngốc, nhân loại tục tằng!” Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm dùng một chân đá Thao Thiết quỷ linh bay ra ngoài: “Dựa theo tuổi tác của long tộc các ngươi mà nói, khi bị nhốt ở Thôn Hòe, ngươi vẫn còn là một ấu tể đi, vậy nên ngươi kỳ thật còn chưa khai trai đúng không? Tiểu quỷ, ngươi đi sang một bên hóng mát đi, thế giới của người lớn trẻ vị thành niên như ngươi không hiểu được đâu.” (dreamhouse2255) Thao Thiết quỷ linh tức giận nhìn Diệp Phàm: “Tên hỗn đản, tuổi của ta đủ là làm cố gia gia ngươi, ngươi mới là tiểu quỷ!” Bạch Vân Hi: “……” Diệp Phàm lấy Quỷ Âm Kỳ ra, nhét Thao Thiết quỷ linh vào. “Hôm nay ta rất mệt, không muốn song tu, khiến ngươi đi đường lãng phí rồi, thật xin lỗi.” Bạch Vân Hi nhàn nhạt nhìn Diệp Phàm. Diệp Phàm gật đầu: “Không sao, không song tu cũng được, ta muốn ngủ ở bên cạnh ngươi, ngươi đừng đá ta.” Bạch Vân Hi: “……” “Ban ngày lão nhân Diệp gia đã tới.” Bạch Vân Hi nói. Diệp Phàm có chút đau đầu: “Sao lão nhân chết tiệt kia còn tới nữa? Hắn đúng là phiền toái!” Bạch Vân Hi: “Ta đuổi hắn đi rồi……” Diệp Phàm gật đầu: “Vân Hi thật lợi hại!” Bạch Vân Hi: “……” (dreamhouse2255) “Đúng rồi, ngươi gặp được gì dưới đáy biển, sao đột nhiên lại bị truyền tống đi?” Bạch Vân Hi hỏi. “Dưới đáy biển có một cái Truyền Tống Trận vô hướng.” Diệp Phàm nghiêm túc nói. “Truyền Tống Trận vô hướng?” Diệp Phàm gật đầu: “Nếu Truyền Tống Trận kia hoàn chỉnh, nó hẳn là một cái Truyền Tống Trận Châu Tế, có thể truyền tống người đến tu chân giới, bất quá, không thể xác định vị trí truyền tống, người bị truyền tống sẽ được đưa tới một vị trí bất kỳ ở tu chân giới, có thể là rớt xuống miệng núi lửa, cũng có thể là rớt xuống ổ yêu thú, sau khi bị truyền tống qua thì rất khó để trở lại.” “Tu chân giới, là tu chân giới mà ngươi nói sao?” Bạch Vân Hi hỏi. Diệp Phàm lắc đầu: “Không nhất định, có rất nhiều tu chân giới.” “Ngươi nói là nếu hoàn chỉnh? Hiện tại thì không hoàn chỉnh?” “Đúng vậy, hiện tại Truyền Tống Trận này đã xuất hiện tổn hại, nhưng nó vẫn đang vận hành, nó sẽ cuốn vào những thứ tiếp cận Truyền Tống Trận lại, lung tung truyền tống đi.” “Truyền tống đi đâu?” Bạch Vân Hi hỏi. Diệp Phàm nhún vai: “Không biết, nơi nào cũng có khả năng.” (dreamhouse2255) Bạch Vân Hi: “……” …… Diệp Hoằng Văn ra ngoài uống rượu, bị Vương Hiểu Phỉ liên tục gọi điện thoại kêu về, phiền đến không chịu nổi. “Hoằng Văn, ai điện thoại tới vậy?” Diệp Hoằng Văn ôm tân hoan, cười cười nói: “Còn có thể là ai nữa.” “Là phu nhân chính phòng a! Tra cương thật nghiêm khắc! Nghe nói trước kia Hoằng Văn ngươi từng vì nàng mà nhất nộ trùng quan, vì nàng mà cãi lời lão gia tử.” Diệp Hoằng Văn uống một ngụm rượu: “Đó đều là chuyện trước kia, con người không phải đều có thời thiếu niên khinh cuồng sao? Trước kia nữ nhân này cũng rất tri tình tự giác, gần đây thì càng ngày càng phiền.” Diệp Hoằng Văn âm thầm suy đoán, Vương Hiểu Phỉ có phải đã tới thời kỳ mãn kinh rồi hay không, cho nên tính tình mới càng ngày càng khó chịu như vậy. Diệp Hoằng Văn không kiên nhẫn ném số của Vương Hiểu Phỉ vào sổ đen. “Hoằng Văn, nghe nói nhi tử của ngươi quen rất nhiều đại nhân vật!” Diệp Hoằng Văn không vui nói: “Đúng vậy, hắn quen rất nhiều đại nhân vật, chỉ là hắn lại không chịu thừa nhận người phụ thân này! Đúng là nghiệt tử, hắn cũng không nghĩ xem là ai nuôi hắn ăn, nuôi hắn mặc, hiện tại phát đạt, trở mặt liền không biết người.” Điện thoại của Diệp Hoằng Văn ngừng một lát, sau đó, điện thoại của Diệp Ánh Lan cũng gọi tới đây. Diệp Hoằng Văn nhìn tên hiển thị trêи điện thoại, không kiên nhẫn nói: “Đôi mẹ con này đúng là không biết điểm dừng!” “Có phải trong nhà đã xảy ra chuyện gì không? Nếu như vậy không bằng ngươi mau chóng trở về một chuyến đi.” Tân hoan thiện giải nhân ý (thấu hiểu lòng người) khuyên nhủ. Diệp Hoằng Văn gật đầu: “Được rồi, ta trở về xem thử.” …… Diệp Hoằng Văn vừa trở về đến nhà liền nhận được một tin sét đánh giữa trời quang. (dreamhouse2255) Diệp Chí Trạch ra nước ngoài đánh bạc, vay mượn nặng lãi, bị người bắt lại. Diệp Hoằng Văn tràn đầy không vui nhìn Vương Hiểu Phỉ: “Đang tân niên sao hắn lại xuất ngoại ngoài?” “Tâm tình hắn không tốt.” Vương Hiểu Phỉ đáp. “Tâm tình không tốt, hắn có cái gì mà tâm tình không tốt, ta mới là người tâm tình không tốt!” Diệp Hoằng Văn táo bạo mắng. “Vậy ngươi xem hiện tại phải làm sao bây giờ? Bên kia đã nói nếu như không trả tiền, mỗi ngày liền cắt một ngón tay của hắn, mười ngày không trả tiền liền giết con tin!” “Hai trăm triệu, đây cũng không phải là một con số nhỏ.” Diệp Hoằng Văn thầm nghĩ: Lão gia tử còn chưa phân gia, hầu hết tiền của Diệp gia đều nằm trong tay lão, hắn chỉ có trong tay mấy ngàn vạn, mấy ngàn vạn này hầu hết còn là bất động sản, mà nhiều tiền như vậy cũng không thể tùy tiện dùng trêи một tên bại gia. “Hoằng Văn, đó chính là nhi tử của ngươi, ngươi không phải là muốn thấy hắn chết mà không cứu đi!” Vương Hiểu Phỉ kϊƈɦ động mắng. Diệp Hoằng Văn không kiên nhẫn nói: “Không phải là ta không chịu cứu, đây không phải là không có tiền sao?” “Ngươi không có tiền, lão gia tử có a! A Trạch cũng là tôn tử của hắn, ngươi đi cầu xin hắn đi!” “Lão gia tử đang tức giận, ta không muốn chọc hắn.” (dreamhouse2255) Diệp Hoằng Văn thầm nghĩ: Đại ca hắn còn đang cả ngày quanh quẩn bên người lão gia tử lấy lòng, lão gia tử vốn đã thiên hướng đại xa, hiện tại nếu hắn nói lão gia tử ra tiền cứu người, nói không chừng lão gia tử tức giận còn tước luôn cả quyền thừa kế của hắn. Hơn nữa, ngoại trừ Diệp Chí Trạch, hắn vẫn còn mấy tư sinh tử nuôi bên ngoài, cũng không thể vì cứu một mình Diệp Chí Trạch không nên thân mà khiến những người khác không còn cơm ăn. “Hoằng Văn, đó chính là nhi tử của ngươi a!” Diệp Hoằng Văn hung tợn nói: “Ta đương nhiên biết hắn là nhi tử của ta! Ta đúng là có mắt không tròng, cư nhiên coi một tên mắt cá thành bảo bối, hao tâm tổn sức dìu dắt hắn thượng vị, kết quả, hắn chính là có đỡ cũng không đứng dậy nổi, chỉ biết chọc phiền toái cho ta, nếu không phải tại hắn, sao ta có thể đi đến bước đường này!” Diệp Hoằng Văn chống eo, thầm nghĩ: Nếu hắn không phải là nghe lời gió thối bên gối của Vương Hiểu Phỉ, nhắm đầu mâu vào Diệp Phàm, không biết hiện tại hắn đã phong quang như thế nào đâu, sao có thể sa sút đến bước đường này. Hiện tại Diệp Hoằng Văn đã hối hận không thôi. Sau khi Diệp Phàm trở về, bên ngoài che trời lấp đất đều là tin tức về Diệp Phàm, ban đầu Diệp Hoằng Văn luôn cảm thấy Diệp Phàm là bất hiếu, dồn hết oán khí lên người Diệp Phàm, bất quá, theo thanh danh càng ngày càng vang vọng của Diệp Phàm, Diệp Hoằng Văn đã sớm chuyển từ oán khí sang kính sợ. Một phụ thân lại đi kính sợ nhi tử của chính mình, tuy rằng rất mất mặt, nhưng hiện tại khi Diệp Hoằng Văn nhìn thấy Diệp Phàm cũng cảm thấy lúng túng, lấy bản lĩnh của Diệp Phàm, muốn Diệp gia phá sản cũng chỉ là chuyện trong một giây. Gần đây, Diệp Hoằng Văn mỗi lần nhìn thấy Võ Hầu Tuyên khí phách hăng hái, trong lòng lại hối hận đến tột đỉnh. (dreamhouse2255) Võ Hầu Tuyên cùng lắm cũng chỉ là cữu cữu của Diệp Phàm mà thôi, hắn mới chân chính là phụ thân của Diệp Phàm, nhưng đám đại lão bản kia lại đều đi lấy lòng Võ Hầu Tuyên, đưa tiền cho Võ Hầu Tuyên, tiểu tử Võ Tư Hàm cũng bởi vì có quan hệ tốt với Diệp Phàm mà trêи thương trường có thể đi ngang lướt dọc. …… Diệp Hoằng Văn trở về phát hỏa một trận, nói cũng không nói lấy một câu, vừa quay lưng liền nhanh chóng rời đi. Vương Hiểu Phỉ mê man ngồi trêи sô pha: “Lan Lan, phụ thân ngươi là muốn thấy chết không cứu!” Diệp Ánh Lan cau mày, thầm nghĩ: Thời điểm phụ thân trở về trêи cổ còn mang theo dấu hôn, cũng không biết là do con hồ ly nào để lại, thật sự là thị uy một cách trắng trợn táo bạo mà! “Sao ca ca lại không biết đúng mực như vậy?” Diệp Ánh Lan khó hiểu nói. Vương Hiểu Phỉ nhắm mắt lại: “Hiện tại không phải thời điểm truy cứu vì sao ca ca ngươi lại làm vậy, phải nghĩ làm sao để cứu hắn ra trước đã!” “Hai trăm triệu, phụ thân quả thật là không thể lấy ra được, gia gia thì có thể, nhưng hắn rất keo kiệt.” Diệp Ánh Lan nghĩ đến Diệp Đỉnh Hồng, lại nhịn không được mà méo miệng, “Lại nói tiếp, có một người đúng là có thể ra tiền.” “Ai?” “Diệp Phàm a!” (dreamhouse2255) Vương Hiểu Phỉ đổi đổi sắc mặt: “Diệp Phàm đúng là có tiền, nhưng đó cũng không có quan hệ với chúng ta.” Diệp Ánh Lan không cho là đúng nói: “Sao lại không có quan hệ, hắn cũng coi như là ca ta! Ca ca cũng là đệ đệ của Diệp Phàm, đệ đệ xảy ra chuyện, hắn làm ca ca không phải nên giúp đỡ một chút sao?” Vương Hiểu Phỉ: “……” …… Võ gia. Võ Tư Hàm buông điện thoại, sắc mặt quỷ dị vô cùng. Đường Ninh ôm tiểu cẩu, khó hiểu nhìn Võ Tư Hàm: “Làm sao vậy? Ai điện thoại tới, sao sắc mặt ngươi lại cổ quái như vậy?” Võ Tư Hàm quay đầu nhìn Đường Ninh, cười khổ một tiếng: “Ngươi nhất định không thể nghĩ được là ai điện thoại tới!” “Là ai?” “Diệp Ánh Lan.” “Nha đầu kia sao! Nàng gọi tới làm gì?” Đường Ninh nhíu mày, không cao hứng hỏi. (dreamhouse2255) “Nàng gọi điện thoại cho ta là bởi vì không liên hệ được với Diệp Phàm, muốn nhờ ta hỗ trợ.” “Nàng liên hệ với Diệp Phàm làm gì?” “Diệp Chí Trạch đi M quốc đánh bạc, bạc thua, bị người giữ lại.” Đường Ninh cau mày nói: “Hiện tại còn đang tân niên a! Tiểu tử kia xuất ngoại từ bao giờ vậy? Hắn thua bao nhiêu tiền?” “Hai cái trăm triệu.” Đường Ninh hoảng sợ, “Hai cái trăm triệu, quả thật là không ít. Diệp Hoằng Văn vẫn luôn cảm thấy Diệp Chí Trạch có bản lĩnh, bản lĩnh khác không có, bản lĩnh gây họa quả thật là không nhỏ.” “Có ai nói không phải đâu.” Diệp Chí Trạch mang theo mấy ngàn vạn ra ngoài đánh bạc, hiện tại lại thiếu tới mấy trăm triệu, sẽ không phải là —— vay mượn nặng lãi chứ? Đường Ninh khó hiểu hỏi: “Diệp Chí Trạch thiếu tiền, Diệp Ánh Lan tìm Diệp Phàm làm cái gì? Chẳng lẽ nha đầu kia là muốn để Diệp Phàm đi thanh toán khoản nợ này?” Võ Tư Hàm gật đầu: “Ta thấy hơn phân nửa là như thế.” Đường Ninh lập tức bị chọc giận đến cười, “Có phải là nha đầu kia điên rồi không?” Năm đó người tuôn ra tai tiếng bôi nhọ Diệp Phàm chính là Diệp Chí Trạch a, hiện tại tuy rằng đã vật đời sao dời, nhưng chuyện này ít nhiều gì vẫn để lại vết nhơ trêи người Diệp Phàm, Diệp Ánh Lan cư nhiên còn có mặt mũi đi cầu Diệp Phàm trở nợ cho Diệp Chí Trạch. “Ta nghĩ nàng là muốn thử khi tuyệt vọng mà thôi, Diệp Hoằng Văn bên kia hình như sắp li hôn với Vương Hiểu Phỉ, nhưng Vương Hiểu Phỉ đã kết hôn với Diệp Hoằng Văn nhiều năm, nếu như ly hôn nhất định sẽ phải phân chia lại tài sản, phòng chừng sẽ dẫn tới không ít chuyện phiền toái.” Đường Ninh cân nhắc một chút, nói: “Ta nghĩ Vương Hiểu Phỉ hẳn là không vớt được chỗ tốt gì, tài sản trước hôn nhân không cần phải phân chia, mà Diệp lão nhân lại độc quyền nắm giữ hầu hết cổ phiếu Diệp thị, không thể nào chia được.” Võ Tư Hàm gật đầu: “Đúng vậy!” Diệp Hoằng Văn tuy rằng không tốt nhưng lại rất khôn khéo, Vương Hiểu Phỉ muốn chiếm lợi từ trêи người hắn chắc chắn là chuyện không có khả năng. “Nếu Diệp gia không muốn trả số tiền này, Diệp Chí Trạch liền rất có khả năng sẽ bị giết.” Đường Ninh trợn trắng mắt: “Ai tạo nghiệt thì người ấy chịu, cũng không phải là Diệp Phàm ép buộc Diệp Chí Trạch đi đánh bạc, cho dù Diệp Chí Trạch có chết thì cũng không có quan hệ gì với Diệp Phàm.” (dreamhouse2255) ……….
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]