“Diệp thiếu.” Hầu An đứng trước cửa, cung kính gọi một tiếng.
Hầu An đã mấy ngày không xuất hiện, Diệp Phàm đã sắp quên mất người này có tồn tại rồi.
“Ngươi đến rồi, dược liệu chuẩn bị tốt chưa?” Diệp Phàm hỏi.
Hầu An gật đầu: “Đều đã chuẩn bị tốt.”
Diệp Phàm nghi hoặc đánh giá Hầu An một phen: “Hình như sắc mặt ngươi lại kém hơn! Vươn tay để ta nhìn xem.”
Hầu An ngoan ngoãn vươn tay, Diệp Phàm bắt lấy tay Hầu An, xem mạch một chút, theo bản năng nhăn mày lại.
Hầu An lo lắng hỏi: “Diệp thiếu, làm sao vậy?”
Diệp Phàm khó hiểu nhìn Hầu An: “Ngươi lại dùng không ít thuốc a! Không phải ta đã nói ngươi đừng ăn bậy rồi sao?”
Hầu An lúng túng nói: “Cha nương ta…… cái kia…….”
Căn cứ theo nguyên tắc trứng gà không thể đặt trong cùng một rổ, cha nương hắn lại tìm đến cho hắn mấy thần y, cứng rắn ép uống không ít thuốc, kết quả, mấy hôm trước hắn lên cơn sốc, phải đưa đến bệnh viện cấp cứu.
(dreamhouse2255)
Cha nương bị cơn sốc của hắn dọa sợ không nhẹ, lúc này mới đặt hết hy vọng lên người Diệp Phàm, tận tâm tận lực thu thập linh dược Diệp Phàm yêu cầu.
Mấy loại linh dược Diệp Phàm yêu cầu có tên rất kỳ là, có loại còn chưa bao giờ nghe nói qua, cha nương hắn nguyên bản tưởng rằng Diệp Phàm đang lừa gạt bọn họ, sau đó tìm hiểu thêm mới biết được mấy loại linh dược này rất hiếm, rất khó tìm, vì kiếm đủ dược liệu, trong nhà khai thác toàn bộ quan hệ, tiêu phí tới hai trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990310/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.