Sáng sớm, Diệp Phàm dưới sự hộ tống của đoàn người đi tới Bạch gia tặng sính lễ.
Bạch Sĩ Nguyên nhận được sính lễ liền dấu đi, không mở ra cho người nào xem, chỉ lấy ra mười tấm thẻ kim nói là thứ tốt, mỗi tấm một trăm triệu, vì vậy tin tức Diệp Phàm ra 1 tỷ làm sính lễ lan truyền đi nhanh chóng, một đám người sôi nổi tán thưởng Diệp Phàm danh tác.
Tiếu Trì đi vào phòng hỏi: “Bên ngoài rất náo nhiệt, ngươi không ra sao?”
Bạch Sĩ Nguyên giống như là giận dỗi vẫy vẫy tay: “Không ra!”
“Làm sao vậy?”
Bạch Sĩ Nguyên lấy hai con rùa đen ra khỏi rương, “Diệp Phàm đưa tới! Còn một lần đưa hai con, thật không biết tiểu tử thối kia nghĩ cái gì trong đầu.”
Tiếu Trì run rẩy khóe miệng một chút: “Thứ này là vàng ròng, thứ tốt a! Diệp Phàm nguyện ý đưa, ngươi thu là được rồi.”
Nếu là người khác làm ra việc này, Tiếu Trì có lẽ còn khó chịu một phen, nhưng đây là Diệp Phàm đưa a! Nếu là bút tích của Diệp Phàm, Tiếu Trì liền không cảm thấy kỳ quái một chút nào, tương phản, nếu Diệp Phàm không đưa một ít đồ kỳ lạ tới, Tiếu Trì mới cảm thấy kỳ quái.
Bạch Sĩ Nguyên trợn trắng mắt: “Tên tiểu tử thối ấy không chọc ta tức giận, hắn liền khó chịu!”
(dreamhouse2255)
“Ngàn năm vương bát, vạn năm quy, hắn đây là chúc ngươi trường thọ a.”
“Chúc ta trường thọ cái gì chứ! Ngươi không biết, rùa đen này là để chứng minh hắn là kim quy tế!” Bạch Sĩ Nguyên tức giận nói.
Tiếu Trì: “……”
Thời điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990292/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.