Diệp Phàm tốn thời gian một buổi tối để khắc mấy trận pháp vào bên trong ngọc bội, làm cho ngọc bội có công năng phòng hộ dưỡng sinh nhất định. 
Diệp Phàm tới Võ gia từ sớm, đưa tặng lễ vật. 
Thanh danh của Diệp Phàm quá kém, người chi thứ Võ gia cũng không đi quan tâm Diệp Phàm, nhưng cháu trai nhỏ của Diệp Phàm, Võ Hào Cường lại rất ân cần chạy theo sau Diệp Phàm làm tùy tùng. 
“Tiểu thúc, ngươi còn muốn ăn cái gì nữa, ta đi lấy cho ngươi?” 
“Tiểu thúc, ngươi mỏi vai không? Ta tới giúp ngươi xoa xoa.” 
“Tiểu thúc, ngươi muốn uống cái gì, sữa bò, nước trái cây, hay là cà phê……” 
…… 
Võ Tư Hàm nhìn Diệp Phàm cùng nhi tử diễn một màn nhị thập tứ hiếu* trước mặt, nhăn chặt mày. 
Đường Ninh hoang mang nhìn Võ Hào Cường: “Tiểu Cường rất thích tiểu thúc hắn a!” 
Võ Tư Hàm nhíu mày, lời nói ra chua lòm: “Còn không phải vậy sao, tiểu tử kia không biết là trúng tà gì, đối với ta cũng không có ân cần như vậy.” 
Đường Ninh cười cười: “Như vậy cũng không tồi, tình cảm của Tiểu Cường cùng Diệp Phàm tốt không phải chuyện xấu gì.” 
(dreamhouse2255) 
Diệp Phàm nhìn Võ Hào Cường: “Có chuyện gì nói đi! Gây ra chuyện xấu gì rồi muốn ta giải quyết đúng không? “ 
Võ Hào Cường khó chịu nhìn Diệp Phàm một cái: “Tiểu thúc, ngươi đừng gọi Tiểu Cường a! Nghe giống như con gián!” 
Diệp Phàm: “……” Tên ngươi là phụ thân, mẫu thân ngươi đặt cho, phẩm vị của hai vị kia đặc biệt như vậy, trách được ta sao? 
“Ta chủ yếu là muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-chi-khi-tu-hoanh-hanh/990189/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.