Bên dưới Thiên Mạch Luân Ẩn Tinh Trận có một cái mật thất rất bình thường.
Cấu tạo của mật thất khá đơn sơ, hoàn toàn không phù hợp với sở thích xa hoa của Lạc Phàm Trần, ở giữa mật thất có một hạt châu trắng, tản ra vầng sáng nhạt, nhìn không có gì đặc biệt cả, nhưng cũng lộ ra hơi thở thần bí khó nói thành lời.
"Có phải hạt châu này chính là cơ duyên trong lời đồn không?" Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu: "Không biết, có lẽ là thế đi." Lạc Phàm Trần dùng trận pháp Thiên cấp để che giấu nó, nhìn thế nào cũng không thể tầm thuờng được!
Diệp Phàm chần chừ một lúc, sau đó thử lấy một sợi thần hồn thẩm thấu vào trong hạt châu, hạt châu vừa tiếp xúc với thần hồn của Diệp Phàm, lập tức liền nở rộ ra ánh sáng chói lóa, nháy mắt toàn bộ căn phòng đều rực rỡ cả lên.
Hạt châu nháy mắt đã nhảy vào trong thức hải của Diệp Phàm, đảo loạn khắp nơi, Diệp Phàm cảm thấy thức hải giống như đang bị xé rách, đau đớn mà ôm lấy đầu lại.
Hạt châu nhảy nhót một hồi xong, cuối cùng giống như đã tìm được một vị trí thoải mái, liền yên lặng nằm bất động.
Một lượng lớn tri thức về trận pháp ùa vào trong thức hải của Diệp Phàm, Diệp Phàm lại lần nữa cảm thấy đầu đau như búa bổ.
Diệp Phàm khó chịu nằm ôm đầu một hồi lâu mới hơi hòa hoãn lại. (dreamhouse2255) Bạch Vân Hi đỡ Diệp Phàm lên, lo lắng hỏi: "Ngươi không sao chứ?"
Diệp Phàm lắc đầu: "Ta không sao, chỉ là vừa tiếp nhận một đợt truyền thừa, nhất thời không thích ứng."
"Hạt châu đó rốt cuộc là thứ gì?" Bạch Vân Hi khó hiểu hỏi.
"Là Trận Pháp Truyền Thừa Châu, dùng để truyền bá tri thức về trận pháp, có lẽ hạt châu này cũng không phải do cái tên sắc quỷ Lạc Phàm Trần kia làm ra đâu, là hắn ngoài ý muốn có được, nếu như ta đoán không sai, sau khi thu hạt châu này, cứ cách một thời gian sẽ phải tiếp nhận một đợt truyền thừa từ Trận Pháp Châu, nếu như không lĩnh ngộ được, vậy Trận Pháp Châu sẽ làm ầm ĩ bên trong thức hải không thôi, khiến người ta đau đầu muốn nứt." Diệp Phàm nói.
Bạch Vân Hi gật đầu: "Thì ra là thế."
Bạch Vân Hi cảm thấy, có lẽ năm đó Lạc Phàm Trần cũng đến giai đoạn không tiếp thu nổi truyền thừa của hạt châu này nữa, cho nên mới bí bách mà tách nó ra khỏi thức hải, như vậy là có thể giải thích được lý do vì sao khi Lạc Phàm Trần rời đi không có mang nó theo.
Bạch Vân Hi kích động nói: "Chúng ta mau rời khỏi nơi này thôi."
Bạch Vân Hi thầm cảm thấy may mắn, đoạn thời gian này Lộ Nhất Minh vừa vặn không có ở trong học viện, nếu không, cơ duyên lớn như này đặt ở trước mắt, sợ là ngay cả Lộ tiền bối cũng phải nảy sinh tâm tư khác.
Diệp Phàm gật đầu: "Được, cơ duyên đã tới tay rồi, chúng ta cũng nên rời đi thôi."
......(dreamhouse2255)
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi học viện.
Sau khi rời đi không lâu, Bạch Vân Hi phát hiện, chuyện này náo động lớn rồi.
Ở khoảng thời gian mà Diệp Phàm nhận được Trận Pháp Châu, mấy ngàn luồng ánh sáng từ sao trời đồng loạt chiếu vào trong Thiên Mạch Luân Ẩn Tinh Trận, dẫn phát dị tượng lộ ra, liên tưởng đến truyền thừa về cơ duyên oanh oanh liệt liệt năm đó, có không ít người suy đoán ra được lời Lạc Phàm Trần nói năm đó là thật, truyền thừa thật sự có tồn tại, chỉ là cơ duyên của mọi người không đủ, cho nên mới không tìm thấy.
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều đi tìm kiếm người đạt được truyền thừa rốt cuộc là ai, phần lớn cho rằng chính là Lộ Nhất Minh, dù sao thì năm đó Lộ Nhất Minh may mắn được Lạc Phàm Trần tận tay chỉ dạy, hơn nữa, Lạc Phàm Trần còn giao cho Lộ Nhất Minh quyền khống chế ảo thuật ở bên ngoài học viện.
Nhưng rất nhanh mọi người đã biết, khi dị tượng phát sinh, Lộ Nhất Minh căn bản không có ở trong học viện. Dị tượng là do người khác dẫn phát, Lộ Nhất Minh cũng đang tìm người đó.
Các thế lực lớn rất nhanh đã tỏa định được mục tiêu chính là Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi.
Năm đó trận pháp viện thu vô số học sinh, nhưng sau khi học viện suy tàn, mọi người sớm đã tan đi.
Lúc mà dị tượng phát sinh, bên trong học viện chỉ có hai người Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi. (dreamhouse2255) Cách mấy ngàn năm vẫn còn có người tham gia vào Học Viện Trận Pháp Số Một Thiên Hạ, tên tuổi của Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi cũng từng làm mọi người để ý một thời gian, trước đấy, mọi người đều coi đây là trò cười, biết rõ là bẫy rập còn cố ý nhảy vào.
Nhưng bây giờ nghe nói cơ duyên trong truyền thuyết rất có khả năng đã rơi vào trong tay hai người nọ, tất cả mọi người đều nảy sinh lòng ghen ghét.
Chỉ trong một thời gian ngắn, số lượng người tìm kiếm hai người Diệp Bạch đã lên tới hàng ngàn hàng vạn, cũng có không ít người tiếc nuối năm đó không có kiên trì tìm kiếm tiếp, lãng phí bỏ qua mất cơ duyên.
Sau khi sự tình phát sinh, có không ít học viên đã trở về học viện.
Năm đó, học viện quảng bá thu học viên, hiện giờ mọi người đã tản đi khắp ngũ hồ tứ hải, sau khi sự tình phát sinh, số lần sử dụng Truyền Tống Trận ở gần học viện tăng một cách đáng kể.
Các thế lực lớn đều phái ra không ít tu sĩ đi tìm kiếm tung tích của hai người Diệp Bạch.
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi lập tức trở thành một đôi chuột cống chạy qua đường, may mắn cho Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ngay sau khi có được Trận Pháp Châu đã sử dụng Truyền Tống Trận cự ly xa để bỏ trốn, bằng không sợ là hai người sẽ nửa đường bị chặn giết mất.
......
"Nghe nói chưa, Lạc Phàm Trần thật sự để lại truyền thừa đấy." (dreamhouse2255) "Cao nhân đúng là cao nhân! Ta đã nói mà, người như Lạc tiền bối sao có thể đơn thuần vì lừa tiền mà thu nhiều học viên vậy được, các trận pháp sư năm đó đều vì cơ duyên không đủ cho nên mới không nhận được truyền thừa!" Một tu sĩ vuốt râu, làm bộ đã có dự kiến trước nói.
Tu sĩ ở bên cạnh nhìn rất không vừa mắt, lạnh lùng nói: "Năm đó ngươi nào có nói thế chứ, rõ ràng ngươi đã nói Lạc Phàm Trần là tên đê tiện vô sỉ số một thiên hạ, lập ra học viện rõ ràng là vì muốn buôn bán không vốn, đáng thương những người đã mắc mưu năm đó, ngươi còn nói là, Lạc Phàm Trần chết chưa hết tội."
Lão đầu kia bị bóc mẽ, mặt mũi tức thì đỏ bừng.
"Dùng 50 vạn tiên tinh để mua một cái truyền thừa đúng là hời to, không biết người may mắn đó rốt cuộc là ai?" Một tu sĩ ở bên cạnh thổn thức nói.
"Nghe nói người may mắn đạt được truyền thừa đó là một tu sĩ Luyện Hư, không biết hắn có thể may mắn thêm bao lâu nữa, bây giờ đã có không ít tu sĩ Hợp Thể đi tìm hắn rồi, nói không chừng không bao lâu nữa chúng ta sẽ nhận được tin tức hắn đã bị xé." Một tên tu sĩ một mắt chua lòm nói.
"Không biết Lạc tiền bối để lại truyền thừa gì nữa."
"Lạc tiền bối là người từ Thượng Thiên Vực tới, lại là tu sĩ Đại Thừa, truyền thừa mà hắn để lại nhất định không đơn giản."
"Không ngờ qua nhiều năm truyền thừa lại thật sự xuất thế." (dreamhouse2255) "Năm đó có nhiều trận pháp sư thiên tài cùng tìm kiếm như vậy mà vẫn không thấy bóng dáng của truyền thừa, sao lại bị hắn đụng trúng như vậy được, có phải là thời gian qua lâu ròi, bảo hộ truyền thừa buông lỏng, cho nên mới để cái tên đó nhặt tiện nghi không?"
"Vận khí tốt đấy! Hắn đúng là người ngốc có phúc của kẻ ngốc."
......
Bên trong tửu lầu, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi nghe các tu sĩ nói chuyện, hai mặt nhìn nhau.
Diệp Phàm gãi gãi đầu, buồn bực nghĩ: Hắn vất vả tìm kiếm nhiều năm mới thấy được truyền thừa, kết quả, nháy mắt đã bị cả đám người theo dõi, đúng là đen đủi.
Khi Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi rời khỏi tửu lầu, sắc mặt của Diệp Phàm trông rất khó coi, "Cái tên Lạc Phàm Trần đó thật là không tử tế!"
Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Ngươi cảm thấy dị tượng đó là do Lạc Phàm Trần cố ý dẫn phát sao?"
Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy, lấy tiêu chuẩn trận pháp thuật của Lạc Phàm Trần, hắn hoàn toàn có thể an bài để người kế nhiệm yên lặng lấy được truyền thừa."
Bạch Vân Hi khoanh tay, thầm cảm thấy có lẽ Lạc Phàm Trần cũng không có hào phóng như hắn nghĩ, có lẽ khi đó Lạc Phàm Trần đã tới bình cảnh, không thể tiếp nhận thêm tri thức của Trận Pháp Châu nữa, cho nên mới bất đắc dĩ tìm cho mình một người kế nhiệm, đường đường là một người đa lưu phong tình lại bị thế gian nói là kẻ lừa đảo, có lẽ trong lòng hắn cảm thấy rất không vui. (dreamhouse2255) Chính bởi vậy cho nên hắn mới cố ý thiết kế để khi người kế nhiệm đạt được truyền thừa thì sẽ dẫn phát ra dị tượng thiên văn dùng để chứng thực cho lời nói khi đó của hắn không phải là giả......
Hẳn bây giờ những người đã từng "hiểu lầm" về Lạc Phàm Trần đang rất hối hận, mà có lẽ đây chính là kết quả mà Lạc Phàm Trần muốn.
Diệp Phàm lắc lư lệnh bài trên tay, sắc mặt kỳ quái nói: "Vân Hi, nghe nói bây giờ thứ này lại bán chạy rồi, ở chợ đen có rất nhiều người muốn mua." Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái, lắc đầu: "Đừng có nhớ thương chút tiên tinh đó nữa." Nếu như không cẩn thận lại dẫn Lộ Nhất Minh tới thì xong, hắn không có muốn thử khảo nghiệm nhân phẩm của một tu sĩ Đại Thừa.
......
Học Viện Trận Pháp Số Một Thiên Hạ.
Mấy tháng trước, bên trong học viện vô cùng quạnh quẽ, mấy tháng sao, khắp học viện đều tràn đầy tu sĩ, bên ngoài lại càng nhiều hơn.
Trận pháp thuật của Lạc Phàm Trần vô cùng xuất thần nhập hóa, ảo trên ở bên ngoài học viện rất khó phá giải.
Năm đó, ngay cả mấy Đại Thừa ở Thượng Thiên Vực xuống cũng phải liên thủ với nhau mới phá giải được ảo trận.
Bây giờ trận pháp đã tự phục hồi, tuy rằng chỉ còn lại được bảy tám phần mười uy lực năm đó, nhưng muốn dùng ngoại lực để bài trừ thì cũng không phải là chuyện dễ dàng. (dreamhouse2255) Có không ít người canh giữ ở bên ngoài học viện nôn nóng chờ đợi tin tức.
Thân ảnh của Lộ Nhất Minh vừa xuất hiện, có mấy tu sĩ ở bên ngoài đã xông lên muốn mua lệnh bài thông hành của Lộ Nhất Minh, những khối lệnh bài vốn là hàng ế không bán được bây giờ lại nóng đến bỏng tay. Lộ Nhất Minh căng cứng mặt, không thèm để ý đến bọn họ, trực tiếp đi vào học viện.
Năm đó, Học Viện Trận Pháp Số Một Thiên Hạ chiêu mộ vô số học viên, sau khi Lạc Phàm Trần mất tích, có không ít người đều ném đi, đập phá, hủy hoại lệnh bài thông hành, nhưng cũng có rất nhiều người giữ lệnh bài thông hành lại.
Bây giờ, bên trong học viện đều là những người còn giữ lấy lệnh bài thông hành năm đó.
Vốn dĩ Thiên Mạch Luân Ẩn Tinh Trận được che giấu rất kỹ, ai cũng không nhìn ra được, nhưng sau khi có đáp án, mọi người đã tìm thấy một số dấu vết để lại.
Lộ Nhất Minh đứng trên đỉnh núi nhìn dòng người chen chúc xô đẩy, nhìn mặt không biết hắn đang có biểu tình gì.
"Lộ đạo hữu." Một tu sĩ Đại Thừa đi tới bên cạnh Lộ Nhất Minh.
Năm đó trận pháp viện thu rất nhiều đệ tử, người thăng cấp tới Đại Thừa như Lộ Nhất Minh cũng có, Nam Tư Vũ chính là một trong số đó.
"Có phải Lộ đạo hữu đã sớm biết truyền thừa là có thật đúng không? Đạo hữu giấu làm ta đau lòng quá!" Nam Tư Vũ cười khổ, ngữ khí cũng mang theo chút oán giận.
Lộ Nhất Minh khẽ hừ một tiếng: "Tổ sư chưa bao giờ nói truyền thừa là giả, hắn nói không tìm thấy là do cơ duyên chưa đủ, các ngươi không tin còn có thể trách được ai."
Nam Tư Vũ cười khổ, nói: "Tính cách của tổ sư khác với người bình thường, lời hắn nói khó trách khỏi khiến người ta...... Vẫn là Lộ đạo hữu vận khí tốt, có thể được tổ sư tự mình truyền thụ trận pháp thuật, nhưng Lộ đạo hữu chiếm hết thiên thời địa lợi, sao lại để một tên tiểu bối Luyện Hư tước đoạt cơ duyên đi trước cơ chứ!" Truyền thừa rơi vào trong tay của Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi chỉ là suy đoán của mọi người, lúc này Nam Tư Vũ nói như vậy cũng là để thử phản ứng của Lộ Nhất Minh.
Lộ Nhất Minh lạnh lùng nhìn Nam Tư Vũ một cái, sau đó liền phất tay áo bỏ đi.
Lúc truyền thừa xuất thế, hắn vừa vặn có việc phải rời khỏi học viện, điều này làm cho Lộ Nhất Minh vô cùng hoài nghi là hắn không có duyên với truyền thừa. Nam Tư Vũ nhìn phản ứng của Lộ Nhất Minh, trong lòng cũng vô cùng khó chịu. (dreamhouse2255) ..........
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]