Chương trước
Chương sau
Lộ Nhất Minh đen mặt, lạnh giọng quát: "Lấy hết ra đây!"

Lời nói của Lộ Nhất Minh mang theo uy áp cực thịnh, Diệp Phàm bị chấn đến màng tai đau nhức. Nhìn Lộ Nhất Minh mặt mũi hung tợn, Diệp Phàm chỉ có thể không tình nguyện mà lấy các bức họa ra. Lộ Nhất Minh cẩn thận kiểm tra từng bức xuân cung đồ, sau đó thu vào trong nhẫn không gian.

Xác định trong tay Diệp Phàm đã không còn bản vẽ nào nữa, Lộ Nhất Minh mới nghiêm túc nhìn hai người Diệp Bạch, nghĩa chính từ nghiêm nói: "Những bức vẽ này liên quan đến danh dự của Lạc tiền bối, không tiện truyền ra ngoài, các ngươi đừng có đi lung tung nói bậy."

Diệp Phàm âm thầm trợn trắng mắt, danh dự của Lạc Phàm Trần? Một tên sắc quỷ như Lạc Phàm Trần thì có danh dự gì đáng nói sao? Chẳng lẽ mấy bức họa này không truyền ra ngoài, Lạc Phàm Trần sẽ có thể từ hoa hoa công tử biến thành chính nhân quân tử, đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ mà!

Lộ Nhất Minh muốn tư nuốt còn lấy ra một cái cớ hoang đường như vậy, đúng là tu vi vàng cao thì càng không biết xấu hổ.

"Tiền bối, ngươi vẫn chưa có trả tiên tinh đâu l?" Diệp Phàm thấy Lộ Nhất Minh muốn đi, lập tức ôm lấy chân của Lộ Nhất Minh.

Bạch Vân Hi lập tức sinh ra xúc động muốn đâm tường, Diệp Phàm thật là, đã đến lúc này rồi còn chỉ biết nhớ thương tiên tinh.

Lộ Nhất Minh nhìn chằm chằm Diệp Phàm một hồi, sau đó nhấc Diệp Phàm lên, liên tục đánh mấy chưởng.
(dreamhouse2255)
"A a a!" Diệp Phàm bị đánh đến gào thét thảm thiết.

"Tiền bối, hạ thủ lưu tình! Hắn uống say, nói mê sảng mà thôi!" Bạch Vân Hi vội vàng khuyên can.

Lộ Nhất Minh liên tục đánh Diệp Phàm mười mấy chưởng xong, khi thả ra Diệp Phàm lập tức ngã xụi lơ trên mặt đất, Lộ Nhất Minh lại nghênh ngang mà đi.

Bạch Vân Hi chỉ có thể ôm Diệp Phàm đã không thể động đậy được nữa vào trong động phủ lâm thời.

Có lẽ là Diệp Phàm bị đánh quá đau, dọc theo đường đi liên tục hừ hừ, nhìn trông rất thảm.

......

"Tiểu No, ngươi xem Diệp Phàm không có vấn đề gì chứ?" Bạch Vân Hi lo lắng hỏi.

Ngao Tiểu No nhe răng cười nói: "Yên tâm đi, hắn được lợi ấy chứ, đúng là người ngốc có phúc của kẻ ngốc mà, không ngờ vị tiền bối đó không có thật sự đánh chết hắn."


Bạch Vân Hi khó hiểu hỏi: "Được lợi?" Bị đánh thảm như vậy cũng có thể gọi là được lợi sao.

Ngao Tiểu No gật đầu: "Hai luồng năng lượng trong thân thể Diệp Phàm vốn hơi đối chọi nhau, sau khi hắn bị đánh một trận, hai luồng năng lượng đó đã bắt đầu dung hợp lại rồi, đợi hắn hòa hoãn lại, tu vi sẽ tăng lên một chút."
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nghe vậy thở dài nhẹ nhõm một hơi, thầm cảm thấy Lộ Nhất Minh cũng không có khủng bố như lời đồn nói, có lẽ Lộ Nhất Minh là một người ngoài lạnh trong nóng.

Diệp Phàm vừa tỉnh lại, lập tức liền cảm thấy toàn thân nhức mỏi vô cùng, nhưng linh lực lưu chuyển lại lưu sướng hơn trước đây mấy phần.

"Ngươi tỉnh rồi." Bạch Vân Hi ngồi ở mép giường nói.

Diệp Phàm xoa xoa trán, không vui hét lên: "Vân Hi, người ta đau quá!"

"Bởi vì ngươi cưỡng ép tu sĩ Đại Thừa làm mua bán với ngươi đấy!" Bạch Vân Hi bất đắc dĩ nói.

"Sau này không giao dịch cái gì với tu sĩ Đại Thừa nữa, chỉ biết ép mua ép bán! Ỷ thế hiếp người! Thật là quá đáng!" Diệp Phàm tức giận mắng.

Bạch Vân Hi: "......" Diệp Phàm nói giống như tu sĩ Đại Thừa ở đâu cũng có, tùy tùy tiện tiện là có thể gặp vậy.

Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng, không nhịn được tiếp tục nói: "A! Cái đồ sắc quỷ, vừa nghe nói ta có bản vẽ đẹp liền kích động như vậy! Thấy xong liền muốn hết, quá bá đạo."

"Thôi bỏ đi, chỉ là mấy bức họa mà thôi, ngươi có cầm cũng không để làm gì!" Bạch Vân Hi khuyên nhủ.

Diệp Phàm rầu rĩ không vui nói: "Sao lại không để làm gì chứ? Chúng ta có thể bán mà!"
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi: "......" Thứ đó thì bán cho ai được chứ!

Diệp Phàm nằm trên giường mấy ngày liền khôi phục, sau khi khôi phục, đúng là tu vi của Diệp Phàm có tăng lên một chút thật. Tuy rằng Diệp Phàm rất có thành kiến với Lộ Nhất Minh, nhưng ngầm vẫn sinh ra một chút cảm kích với Lộ Nhất Minh.

"Tu sĩ Đại Thừa quả không hổ là tu sĩ Đại Thừa!" Bạch Vân Hi cảm thán. Lộ Nhất Minh chỉ tùy tay đánh Diệp Phàm một trận, thực lực của Diệp Phàm đã tăng lên một chút rồi, nếu như để hắn đánh mấy trận, nói không chừng Diệp Phàm sẽ sớm có thể thăng cấp Hợp Thể.

Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng, nói: "Chờ ta trở thành Đại Thừa, nhất định sẽ lợi hại hơn."


Bạch Vân Hi cười nói: "Đó là đương nhiên."

Ngao Tiểu No ôm bầu rượu, vừa lắc đầu vừa thấm thía nói: "Ngươi ngay cả Hợp Thể cũng chưa tới, nói Đại Thừa cái gì chứ! Làm người ấy vẫn phải đi từng bước từng bước một......"

Diệp Phàm khinh thường nhìn Ngao Tiểu No, "Cái thứ không có tiền đồ, hoàn toàn không có chút mộng tưởng nào, làm người ấy, tự nhiên là phải có lý tưởng."

Ngao Tiểu No: "......"

......(dreamhouse2255)

Ba năm sau.

Diệp Phàm nằm ở trên cỏ, nhìn về phía không trung, vừa tiện thể hấp thu tinh hoa trong trời đất.

"Vân Hi, ngươi nói xem cái truyền thừa quỷ kia có thật sự còn ở đây không?" Diệp Phàm thì thào nói.

Bạch Vân Hi lắc đầu: "Ta không biết!"

Thời gian trôi đi rất nhanh, Diệp Phàm đã ở lại học viện được ba năm, trong ba năm này, hai người đã tìm khắp mọi nơi trong học viện, truyền thừa không tìm thấy, thế nhưng lại tìm thấy hai cái mật thất bí ẩn khác, ít nhiều xem như có chút thu nhập.

Trong đoạn thời gian này, tu vi của Bạch Vân Hi cũng tăng lên một chút, ẩn ẩn có xu thế tiếp cận Luyện Hư đỉnh.

Sau khi linh căn của Diệp Phàm chuyển biến thành linh căn hỗn độn, tu vi tiến cảnh nhanh hơn nhiều, vốn dĩ đã vượt qua Bạch Vân Hi, nhưng theo 360 cái khiếu huyệt sinh ra, cảnh giới của Diệp Phàm ngã xuống, sau đó tốn một ít thời gian để khôi phục lại, đã để Bạch Vân Hi vượt lên trước.

"Cũng không biết Lộ tiền bối đi đâu rồi." Bạch Vân Hi nói.

"Lão đầu đó không có ở đây là chuyện tốt mà! Hắn ăn quá nhiều, có hắn ở đây ta cũng không dám nướng quá nhiều thịt." Diệp Phàm nói.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi: "......"

Diệp Phàm cứ vừa nướng thịt ở trong học viện, Lộ Nhất Minh lại đến cọ ăn cọ uống, có thể là cọ nhiều quá cũng ngượng ngùng, ngẫu nhiên Lộ Nhất Minh sẽ chỉ điểm cho hai người một chút. Qua một thời gian cọ sát, quan hệ giữa Diệp Phàm cùng Lộ Nhất Minh hòa hoãn đi nhiều.

Diệp Phàm lắc lư lệnh bài truyền tống trên tay, trợn trắng mắt.

Trước khi rời đi, Lộ Nhất Minh nhét cho hai người hai mươi khối lệnh bài truyền tống, dặn dò nếu có học viên tới thì thay hắn thu 50 vạn tiên tinh học phí, một đồng cũng không thể thiếu, nói cái gì mà quy củ do tổ tiên để lại không thể phá, nếu chiêu mời được nhiều học sinh thì sẽ trích mười phần trăm cho bọn họ.


Diệp Phàm nhìn lệnh bài trên tay, rất muốn phỉ nhổ một cái, hắn mua hai khối lệnh bài đã mất 100 vạn tiên tinh rồi, bây giờ hắn phải đi đâu tìm 20 tên ngốc mua đám lệnh bài truyền tống này chứ! Lộ Nhất Minh cũng thật là, trong tay không biết giấu bao nhiêu hàng tồn kho mà có thể một lần ném 20 khối cho hắn như vậy.

"Vân Hi, ngươi cảm thấy tên thầy tướng đó nói thật sao, hay là hắn gạt người?" Diệp Phàm chớp chớp mắt nhìn Bạch Vân Hi, hỏi.

"Chờ một thời gian nữa đi!" Bạch Vân Hi bất đắc dĩ nói.

Tìm mãi vẫn không thấy cơ duyên, Diệp Phàm vô cùng nôn nóng, cuối cùng liền đi đến bước đường cái gì cũng có thể thử, hắn tiêu phí một bút tiên tinh mời một chiêm tinh sư ở Trung Thiên Vực tính một quẻ, bình thường Diệp Phàm hoàn toàn không tin vào thần côn, nhưng đã không còn biện pháp nào khác, hắn chỉ có thể ôm thái độ thà tin rằng có mà thử một lần.
(dreamhouse2255)
Chiêm tinh sư kia nói, Diệp Phàm sắp đổi vận rồi, chỉ cần chờ một lát, số phận sẽ tới, cơ duyên sẽ ban xuống.

Diệp Phàm nghe chiêm tinh sư nói vậy, cảm thấy nói không chừng là cơ duyên sắp tới thật, liền quyết định ở lại thêm một thời gian.

"Hình như hôm nay ngôi sao sáng hơn mọi ngày!" Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Sắp tới ngày thiên tinh thiên lượng rồi." Thiên tinh thiên lượng là một dị tượng sao trời độc đáo, trong ngày thiên tinh thiên lượng, lực lượng của sao trời sẽ tăng đến đỉnh, tu sĩ tu luyện công pháp liên quan đến sao trời tốc độ tu luyện sẽ tăng hơn ngày thường mấy chục lần.

Bạch Vân Hi nhìn không trung đầy rẫy sao trời, đột nhiên nghĩ đến cái gì, "Diệp Phàm, có khi nào truyền thừa kia có liên quan đến tinh tượng không? Có lẽ chỉ khi xuất hiện hiện tượng thiên văn đặc biệt nào đó mới có thể nhìn thấy nó."

Diệp Phàm chớp chớp mắt, nói: "Không biết! Nhưng nếu là vậy thật, thế thì nói không chừng qua mấy ngày nữa ta sẽ phát tài rồi." Nghĩ đến tiên đoán của chiêm tinh sư, nghĩ đến ngày thiên tinh thiên lượng sắp đến, Diệp Phàm lại tràn trề hi vọng.

Bạch Vân Hi nhìn dáng vẻ đắc ý của Diệp Phàm, cũng hơi cong khóe miệng lên.

......

Vài ngày sau, Diệp Phàm đứng trên đỉnh núi, tư thế đã sẵn sàng nghênh địch.
(dreamhouse2255)
Sau khi mặt trời lặn, không trung rơi vào hắc ám, một lúc sau, từng mảnh sao trời bay lên, tốc độ chầm chậm làm không gian càng ngày càng sáng.

"Thiên Mạch Luân Ẩn Tinh Trận!" Diệp Phàm đứng trên đỉnh núi quan sát khắp nơi trong họ viện, hai mắt hơi sáng lên. "Không ngờ vị Lạc tiền bối kia lại bày trí một cái Thiên Mạch Luân Ẩn Tinh Trận bao trùm khắp học viện thế này, thật là điêu luyện sắc sảo."

Diệp Phàm thầm nghĩ: Xem ra Lạc Phàm Trần không chỉ có công phu tán gái lợi hại, trận pháp thuật cũng không hề tầm thường! Hắn đã nhìn lầm Lạc Phàm Trần rồi, vị đó đúng là một kỳ tài tuyệt thế!

Thiên Mạch Luân Ẩn Tinh Trận chỉ vào ngày tinh lực tràn trề nhất mới hiện ra, cứ như vậy đám thiên chi kiêu tử trước đây không tìm được cơ duyên rất có thể là bởi vì bọn họ chỉ nhìn vào cái lợi trước mặt, cho nên mới lỡ mất cơ duyên hiếm có này.

Đương nhiên cũng có khả năng là Thiên Mạch Luân Ẩn Tinh Trận quá bí ẩn, cho nên mới không có ai phát hiện ra.

"Ta nhìn thấy mắt trận rồi." Diệp Phàm từ trên đỉnh núi bay xuống, Bạch Vân Hi thấy thế cũng vội vàng đi theo.

Diệp Phàm rất nhanh đã đi tới trước một dược viên bị phá hư.

Bên trong dược viên giờ chỉ còn lại cỏ dại, nghe nói, Lạc Phàm Trần là một kẻ tình thơ ý họa, khi hắn chấp chưởng học viện, bên trong học viện nở đầy nguyệt phù hoa, hoa ấy lớn lên xinh đẹp, nhưng lại không có quá nhiều giá trị, chỉ có điều là rất được các nữ tu yêu thích.

Nguyệt phù hoa ở tiên giới tượng trưng cho tình yêu một đời một thế, Lạc Phàm Trần cứ gặp được mỹ nữ nào là lại lấy hoa ấy tặng người......

Sau khi Lạc Phàm Trần mất tích, dược viên lập tức liền suy tàn, hiện tại chỉ còn lại một ít cỏ khô.

Diệp Phàm mở ra mắt trận của Thiên Mạch Luân Ẩn Tinh Trận, mang theo Bạch Vân Hi đi xuống.

Bên dưới mắt trận của Thiên Mạch Luân Ẩn Tinh Trận có một cái thông đạo thông tới một không gian độc lập.

Diệp Phàm tức thì lộ ra vẻ kính nể đối với Lạc Phàm Trần, "Lộ tiền bối nói đúng rồi, Lạc tiền bối tuy là sắc quỷ, nhưng hắn quả thực là người có tài!"

Bạch Vân Hi: "......" Vị trí của dược viên chẳng hề bí ẩn, có lẽ chính bởi vậy cho nên mới bị người ta xem nhẹ mất, có rất nhiều khi, nơi càng dễ thấy thì lại càng dễ bị bỏ qua.
(dreamhouse2255)
..........
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.