Chương trước
Chương sau
"Ầm!" Tiếng vang do giao chiến truyền vào trong tai Diệp Phàm.

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi nhìn nhau một cái.

"Hình như có người, qua xem thử đi." Bạch Vân Hi đề nghị.

Diệp Phàm gật đầu: "Được."

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đi về phía tiếng động truyền tới, ở trên núi có một thiếu niên mang vòng cổ là một chuỗi răng thú đang giao chiến với một con trâu rừng.

Trâu rừng cao năm sáu mét, thiếu niên đánh ra một quyền, trâu rừng lùi ra sau mấy bước.
"Cậu ta khỏe thật đấy!" Bạch Vân Hi nói.

"Là một tên ngu xuẩn!" Diệp Phàm lắc đầu.

Thể lực của thiếu niên chỉ có hạn, với tốc độ tiêu hao thể lực như thế này, chẳng bao lâu nữa là sẽ kiệt sức mà thôi.

Vũ khí của thiếu niên là một cây trường mâu, trường mâu được chế tác từ linh mộc khá tốt, nhưng thủ pháp luyện chế lại rất thô sơ, khiến cho lực sát thương của trường mâu phát ra cũng bị hạn chế lại.
(dreamhouse2255)
"Phẩm chất của cây gỗ ấy rất tốt, ở Hạ Thiên Vực không mấy khi thấy được linh tài tốt như vậy." Diệp Phàm dừng một chút, lại nói: "Trên người tên đó không có dao động của linh khí, nhưng khí huyết lại rất đậm, tu vi tương đương với Nguyên Anh kỳ, hình như là phương hướng tu luyện của hắn không giống với chúng ta."

"Có lẽ ta biết đây là chỗ nào rồi." Bạch Vân Hi trầm ngâm một chút nói.

Diệp Phàm nhìn về phía Bạch Vân Hi, hỏi: "Ngươi biết sao?"

Bạch Vân Hi gật đầu: "Mộc đạo hữu đã nhắc tới nơi này, hắn nói là ở Trung Thiên Vực có rất nhiều địa vực đặc biệt."

"Không phải địa vực nào cũng tràn ngập tiên linh khí, có một ít địa vực tiên linh khí rất loãng, không thích hợp cho tu sĩ sinh tồn, nhưng lại phù hợp với một số chủng tộc đặc biệt, Khổng Thăng Thiên Vực ở Trung Thiên Vực do tám khối đại lục lớn tạo thành, diện tích của mỗi khối đại lục này đều rộng lớn hơn cả Hạ Thiên Vực, trong tám khối đại lục ấy, có một khối là Đại Lục Man Hoang."

"Đại Lục Man Hoang là nơi sinh sống của man tộc với man thú, khối địa vực này rất phong bế, người man tộc không thích đi các địa vực khác, người của các địa vực khác bình thường cũng sẽ không tới đây."


"Tương tự với bế quan tỏa cảng sao?" Diệp Phàm hỏi.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Chắc là thế."

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Tên đó lớn lên cao thật đấy!"
(dreamhouse2255)
Thiếu niên đang giao chiến với man thú bên dưới cao tới hai mét, mặt nhìn rất non, hẳn là còn chưa có thành niên.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Man tộc vốn dĩ đều cao hơn tu sĩ bình thường rất nhiều."

"Hắn sắp gặp xui xẻo rồi." Diệp Phàm nói.

Trâu rừng đột nhiên cuồng hoá, hai mắt đổi thành màu đỏ đậm, dậm chân lao về phía thiếu niên.

"Nó cuồng hóa!" Bạch Vân Hi nói thầm.

Man thú cuồng hóa thực lực sẽ ở trong thời gian ngắn tăng lên gấp hai, mắt thấy thiếu niên sắp bị trâu rừng đâm xuyên một cái lỗ, Diệp Phàm phất tay một cái, trâu rừng tức khắc bay ngược ra ngoài, không còn chút động tĩnh nào nữa. Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, tuy rằng hoàn cảnh ở đây làm hạn chế phần lớn thực lực của Diệp Phàm, nhưng so với một thiếu niên thực lực chỉ có Nguyên Anh kỳ, Diệp Phàm vẫn mạnh hơn rất nhiều.

Thiếu niên tìm được đường sống trong chỗ chết, thở hổn hển kinh hồn táng đảm nhìn về phía Diệp Phàm.

Thiếu niên nhìn Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, hỏi: "Các ngươi là tu sĩ?"

Bạch Vân Hi gật đầu: "Phải!"
(dreamhouse2255)
Ở địa bàn của man tộc có rất ít tu sĩ, nhưng không có nghĩa là hoàn toàn không có, ở Đại Lục Man Hoang có khá nhiều đặc sản mà các địa vực khác không có, cho nên sẽ có một ít tu sĩ tới đây để kinh thương, cao tầng của man tộc ra điều kiện rất hà khắc, cho nên số lượng tu sĩ ở đây rất hạn chế .

Man tộc bản tính thuần phác, các tu sĩ tới đây dưới tình hình chung đều không bị man tộc làm khó gì.

"Các ngươi đều lùn thật đấy!" Cổ Lực xoa đầu nói.

Diệp Phàm trợn trắng mắt, hắn nào có lùn chứ, cái tên ngu xuẩn, hắn một tay là có thể ấn cái tên này lùn bẹp.

Ngao Tiểu No cười phá lên: "Ha ha ha, Diệp lão đại, sao ngươi lại lùn như thế hả? Bị một tên tiểu quỷ coi thường rồi kìa!"

Diệp Phàm: "......"

"Ngươi bao nhiêu tuổi rồi, vẫn có thể lớn tiếp sao?" Bạch Vân Hi hỏi.


Cổ Lực gật đầu: "Năm nay ta mới 50 tuổi, 100 tuổi mới thành niên, ta vẫn còn 50 năm để cao lên nữa." Man tộc 50 tuổi tương đương với mười bốn lăm tuổi ở nhân loại.

Bạch Vân Hi nhướng mày, xấu hổ mỉm cười, nếu như man tộc đều cao như vậy, thế thì hắn với Diệp Phàm lùn như này quá nổi bật.

"Hai vị tiền bối, đầu man thú này, các ngài......"
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi thấy ánh mắt Cổ Lực không ngừng liếc trái liếc phải, nói: "Nếu như ngươi thích, vậy thì thu về đi."

Cổ Lực nghe vậy tức thì vui mừng nói: "Đa tạ tiền bối."

Mười mấy năm trước phụ thân của Cổ Lực đã qua đời trong một trận thú triều, sau đó vẫn luôn do gia gia của Cổ Lực, Cổ Mạc đi săn.

Mấy tháng trước, Cổ Mạc bị thương không thể hành động, bởi vì như thế, Cổ Lực mới lén lút chạy ra ngoài, thiếu chút nữa thì bị trâu rừng đâm xuyên thân thể.

Thu trâu rừng lại, tâm tình của Cổ Lực có vẻ rất tốt, man tộc có thể thông qua việc ăn man thú để nâng cao thực lực, một con trâu rừng lớn này đủ để hai năm kế tiếp Cổ Lực áo cơm vô ưu.

Cổ Lực rất nhiệt tình, biết Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi do ngoài ý muốn mới tới đây, không có chỗ ở liền nhiệt tình mà mời Diệp Phàm tới thôn trang của hắn.

Bạch Vân Hi thử trò chuyện với Cổ Lực một lúc, móc từ trong miệng Cổ Lực ra rất nhiều chuyện.

Man tộc dựa theo cảnh giới chia làm Cố Thể, Thác Mạch, Nắn Hồn, Bách Kiếp, Niết Giá...... Hiện tại Cổ Lực đang ở cảnh giới Cố Thể.

Nơi này đúng thật là Đại Lục Man Hoang ở Khổng Thăng Thiên Vực trên Trung Thiên Vực.
(dreamhouse2255)
Đại Lục Man Hoang có một vị Man Hoàng sống ở hoàng đô của man tộc, thực lực Niết Giá, tương đương với một tu sĩ Đại Thừa, dưới trướng Man Hoàng có hơn mười vị Man Tôn, thực lực Bách Kiếp cảnh, tương đương với cảnh giới Hợp Thể của nhân tộc.

Các địa vực ở man tộc chia làm hoàng thành, bộ lạc Thiên cấp, bộ lạc Địa cấp, bộ lạc Huyền cấp, bộ lạc Hoàng cấp.

Tử vong là chuyện rất bình thường ở Đại Lục Man Hoang, có đôi khi gặp phải một trận thú triều, rất nhiều bộ lạc đều bị càn quét sạch.

Bộ lạc nơi Cổ Lực cư trú là một bộ lạc Hoàng cấp, man tộc sống ở bộ lạc Hoàng cấp đều có tu vi rất thấp, phần lớn đều là Cố Thể, Thác Mạch, tương đương với cảnh giới Nguyên Anh, Hoá Thần của tu sĩ bên ngoài.


......

"Gia gia, ta đã về rồi." Cổ Lực hưng phấn nói với Cổ Mạc: "Ta mang theo hai vị bằng hữu cùng về."

Cổ Mạc nhìn thấy Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đi theo sau Cổ Lực, đen mặt nói: "Ngươi đã ra ngoài? Không phải ta đã bảo ngươi không được tuỳ tiện ra ngoài hay sao?"

Cổ Lực xấu hổ nói: "Nhưng mà, trong nhà đã không còn gì ăn rồi."

Cổ Mạc nghe vậy tức thì lộ vẻ cực kỳ bi ai, lời quát mắng cũng không nói nổi nữa, dáng vẻ nhìn trông già nua đi nhiều.

Cổ Mạc nhìn Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, nói: "Hai vị trông có vẻ không phải là tu sĩ bình thường!"
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm hai mắt sáng rực, vừa định khen người nọ một câu tinh mắt, Bạch Vân Hi đã giành trước mở miệng, "Các hạ quá lo lắng rồi, chúng ta là tu sĩ bình thường đến không thể bình thường hơn."

Cổ Mạc đánh giá Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi một hồi, có vẻ như là đang cân nhắc sâu cạn của hai người.

"Gia gia, là hai vị tiền bối đã cứu ta." Cổ Lực nói.

Cổ Mạc nhìn Cổ Lực: "Ngươi lên núi có đúng không? Ta đã nói rồi, thực lực của ngươi còn chưa đủ, không thể tuỳ tiện lên núi được."

Cổ Lực cau mày nói: "Ta chỉ đi dạo bên ngoài núi một vòng thôi."

Cổ Mạc vẻ mặt phức tạp nhìn Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi: "Làm phiền hai vị rồi."

Diệp Phàm xua tay: "Không cần khách khí."

Cổ Mạc khá là lạnh nhạt, có vẻ như vẫn còn kiêng kị Diệp Phàn cùng Bạch Vân Hi, Cổ Lực lại là một thiếu niên rất nhiệt tình.

Sau khi trở về bộ lạc, Cổ Lực liền lấy một khối thịt to ra nướng để chiêu đãi Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi.
(dreamhouse2255)
Có đồ ăn dâng tận miệng, tự nhiên Diệp Phàm sẽ không từ chối. Cổ Lực nướng thịt khá tốt, Diệp Phàm liên tục ăn mấy khối mà có vẻ vẫn chưa no, Cổ Lực chỉ có thể lấy thêm một ít thịt ra nướng tiếp.

"Diệp tiền bối, khẩu vị của ngài thật tốt!" Cổ Lực nhịn không được cảm thán.

Diệp Phàm gật đầu: "Đó là đương nhiên rồi, tay nghề nướng thịt của ngươi không tệ!"

Cổ Lực đắc ý cười đáp: "Man tộc bọn ta đều rất nướng thịt rất giỏi."

"Diệp tiền bối, hai vị tới rất đúng lúc, dũng sĩ số một của bộ lạc bọn ta đang kết đôi, ngài có muốn đi xem với ta không?" Cổ Lực hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: "Được!" Diệp Phàm chưa từng thấy man tộc kết đôi, cảm thấy rất tò mò, vừa mới ăn no xong, ra ngoài giải sầu một chút cũng không tệ lắm.

Cổ Lực rất hay nói, mấy tu sĩ man tộc nhìn thấy phía sau Cổ Lực có hai tên "người lùn" đều xán lại xem náo nhiệt, Cổ Lực rất nhiệt tình giới thiệu Diệp Phàm cho mọi người quen biết.

Diệp Phàm đang đi, đột nhiên dừng chân lại.

Cổ Lực nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Diệp tiền bối làm sao vậy?"

Diệp Phàm chỉ chỉ một rổ hoa cỏ ở bên cạnh, hỏi: "Trong rổ này là......"
(dreamhouse2255)
Nếu hắn không có nhìn lầm, hình như đây chính là Thanh Vân Vụ Đằng đi, cái này ở Hạ Thiên Vực rất đáng giá, để một rổ lớn ở đây như vậy không sợ bị trộm mất sao?

Cổ Lực thấy Diệp Phàm có vẻ rất khiếp sợ, bèn giải thích: "Đây là cỏ hoang, ở trên núi có nhiều lắm, bọn ta đều lấy cho heo ăn."

Diệp Phàm trừng lớn mắt, không dám tin nhìn Cổ Lực: "Cho heo ăn?" Heo ở đây quý giá vậy sao? Dám dùng Thanh Vân Vụ Đằng làm đồ ăn, quả thực là phí phạm của trời!

"Có người nuôi heo sao?" Bạch Vân Hi hỏi.

Cổ Lực gật đầu: "Có! Trong bộ lạc có rất nhiều người nuôi heo."

Diệp Phàm kỳ quái nói: "Đều cho ăn bằng thứ này?"

Cổ Lực gật đầu: "Đúng vậy! Mọi người đều thích dùng cái này."

"Cái này, heo thích ăn sao?" Bạch Vân Hi hỏi.

Cổ Lực lắc đầu: "Không thích ăn lắm, nhưng heo ăn thứ này mập rất nhanh, cho dù heo có không thích ăn, mọi người trong bộ lạc vẫn lấy cho nó ăn, chờ nó đói bụng tự nhiên sẽ phải ăn thôi."

Diệp Phàm: "......" Thứ này ở Hạ Thiên Vực chính là linh thảo quý trọng đấy! Ở đây dùng cho heo ăn, heo còn ghét bỏ sao! Cái thế đạo này, hắn thật sự xem không hiểu rồi.

"Loại cỏ dại này ở đâu cũng có sao?" Bạch Vân Hi hỏi.

Cổ Lực lắc đầu: "Ta không biết, ở trên núi có nhiều lắm, còn những nơi khác có có không ta cũng không rõ lắm."

Diệp Phàm: "......"

Một tiếng rống truyền vào trong tai Cổ Lực, Cổ Lực kích động nói: "Diệp tiền bối, đừng nói đến đám cỏ heo này nữa, lễ kết đôi bắt đầu rồi, chúng ta qua xem đi."

Diệp Phàm gật đầu: "Được."
(dreamhouse2255)
..........
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.