“Em không sao chứ?” - Ái Khuê biết đây là em gái của nữ chính liền lo lắng hơn liền quan sát cô bé kỹ hơn một chút.
“Híc...em không sao ạ...hức...em xin lỗi mấy anh chị ạ”
Cô bé cũng biết đây là lỗi của mình liền cố gắng kiềm chế nước mắt cúi đầu xin lỗi. Nhìn con bé không hề ỷ vào việc mình còn nhỏ tuổi hơn mà đổ thừa chuyện sai do người lớn làm. Con bé còn nhỏ mà lại biết phân biệt đúng sai như vậy cho thấy đã nhận được sự giáo dục rất tốt.
“Em đừng khóc nữa nha. Cũng do bà chị này của anh lái xe không cẩn thận thôi” - Vũ Trạch mở miệng muốn an ủi cô gái bé nhỏ để lấy lòng người con gái mà cậu cho là chị của cô bé. Không biết vì sao anh lại có cảm giác cô cùng thân thuộc với cô gái này mà không ngừng muốn tiếp cận cô.
“Không phải” - Cô bé lắc đầu liên tục phủ định câu nói của cậu - “Là em muốn đuổi theo bóng bay, là em thích bóng bay xinh đẹp chị ba mua cho nên em sợ chị ba buồn”
“Tiểu Vũ” - Chị cô bé nghe được em gái vì một chiếc bóng bay mình tặng xém nữa mạo hiểm tính mạng liền ôm chằm con bé, ánh mắt rưng rưng.
“Ặc” - Vũ Trạch nào ngờ được cậu an ủi không giúp con bé nín khóc mà ngay cả cô gái kia cũng sắp khóc tới nơi.
“Không được tích sự gì cả” - Thu Minh tức giận tiến lại kéo lỗ tai Vũ Trạch đi xa chỗ bọn họ một chút. Cô nhờ chơi chung với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-anh-la-cua-em/1596012/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.