Cửa đóng đột ngột, thiếu chút nữa đập vào mũi Tiêu Lẫm.
…… Đây là làm sao vậy?
Tiêu Lẫm có chút ngốc, không biết người này thẹn thùng hay là tức giận.
Trong lòng có chút thấp thỏm, bắt đầu ngẫm lại hành vi lúc nãy của mình có quá kích hay không, cuối cùng đối phương vẫn luôn xem hắn là bằng hữu, hắn lại nhất thời không khống chế được, nên……
Nghĩ nghĩ, hắn quyết định đối mặt với gió lốc.
Tiêu Lẫm lại nhẹ nhàng gõ cửa.
Không ai trả lời, nhưng hắn nghe thấy thanh âm Băng Nhi cùng Như Ý khe khẽ nói nhỏ, chắc là Bách Thần không cho hai người bọn họ tới mở cửa.
Nghĩ đến gương mặt giống trẻ con nhưng biểu tình lại nghiêm túc, Tiêu Lẫm cảm thấy có chút đáng yêu.
Hắn cũng không vội, cứ như vậy đứng ở trước cửa.
Một lúc lâu sau, bên trong cánh cửa truyền đến tiếng Bách Thần: “Ngươi về nghỉ ngơi đi, ta cũng ngủ, có chuyện gì tỉnh ngủ rồi nói.”
Tiêu Lẫm nói: “Được, vậy ngươi hảo hảo nghỉ ngơi, buổi chiều ta lại đến.”
……
Xác nhận Tiêu Lẫm đã rời khỏi, Bách Thần lúc này mới đem thân thể cứng đờ thả lỏng, đi vào trong.
“Ta cùng Như Ý cái gì cũng không thấy.” Băng Nhi bưng cơm sáng ra, còn cố ý cường điệu, “Thật sự.”
Bách Thần:……
Như Ý đến trừng nàng một cái, Băng Nhi im bặt, đem đồ ăn để trên bàn đá, “Tiểu thiếu gia, ngài ăn cơm, ăn xong đi nghỉ ngơi đi, đều đã vất vả một đêm.”
“Ân.” Bách Thần hiện tại cảm thấy đặc biệt mệt mỏi, cũng không có tâm tư nói chuyện phiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ai-noi-ta-la-yeu-nghiet-de-tien/727068/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.