Tiếng tỳ bà dừng, Sơ Tuyết phiêu dật váy lụa cũng chậm rãi thu hồi, tiên nữ trở về nhân gian.
Nàng hành lễ, tư thái nhu mỹ mà đứng qua một bên.
Mọi người an tĩnh một lát, ngay sau đó lại lập tức xao động.
Tiếng huýt sáo, tiếng vỗ tay, còn có tiếng thúc giục tú bà bắt đầu đấu giá không kiên nhẫn, nháo thành một mảnh.
Nơi này loạn thành một đoàn, Bách Thần yên lặng quan sát biểu tình của mọi người.
Cơ hữu nam nhân trong mắt đều lập loè lục quang, vừa nhìn còn tưởng là bầy sói.
Vị Sơ Tuyết này dáng người thướt tha, khí chất xuất trần, khuôn mặt mỹ mạo, cũng không đến mức gấp gáp thành như vậy đi? Những nam nhân này nhìn qua cũng đều là người của cải phong phú kiến thức rộng rãi, vì sao sẽ không màng hình tượng như vậy?
Bách Thần tỏ vẻ vạn phần khó hiểu.
Thấy không khí cao trào, tú bà mới lắc mông, đầy mặt tươi cười mà đi lên lầu hai.
“Để các vị khách quan đợi lâu, không biết Sơ Tuyết nhà chúng ta vũ kỹ có làm đại gia vừa lòng không? Mụ mụ cũng biết đại gia nóng vội, hiện tại lập tức bắt đầu bán đấu giá.”
Nàng vừa dứt lời, phía dưới một nam nhân tai to mặt lớn liền nói: “Sơ Tuyết giỏi ca múa chúng ta đều biết, nhưng dung mạo thiên tiên của nàng chúng ta đều không nhìn thấy được, tháo khăn che mặt xuống xem, nếu không làm sao làm đại gia vung tiền như rác?”
“Đúng vậy.” Lập tức liền có người phụ họa hắn, “Sơ Tuyết cô nương vẫn luôn che mặt, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ai-noi-ta-la-yeu-nghiet-de-tien/727067/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.