Bách Thần hỏi thực trực tiếp.
Nếu muốn thương lượng vụ án thì những tin tức có liên quan phải nói ra. Dù sao cũng đã lường trước Tiêu Lẫm sẽ không hề giấu diếm điều gì, có hỏi trực tiếp cũng chẳng sao.
Y là một người thông minh, thấy rõ tình thế, nhân phẩm cũng không tồi.
Nếu không thì y cũng chẳng để ảnh vệ lộ diện trước mặt Bách Thần, làm vậy cũng coi như là một loại phương thức biểu đạt thành ý đi.
Quả nhiên, Tiêu Lẫm dừng một chút rồi nói: “Bồn Nam Thiên Trúc ở chỗ ta là do Ngọc Yên đem về.”
Mày Bách Thần nhăn lại, vừa định nói thì Tiêu Lẫm nói tiếp: “Ngọc Yên thấy Noãn Xuân đem về một bồn cây thật đẹp, vì thế cố ý chạy theo hỏi nơi bán, rồi nhờ người đi chợ hoa thành nam mua về.”
Trong lòng Bách Thần sáng tỏ, đây là muốn làm cho Tiêu Lẫm vui mà cố ý tìm mua, nhưng không ngờ tới vỗ mông ngựa phút cuối lại vỗ nhầm đùi.
Tỷ muội tốt đã chết, bồn hoa lại làm cho chủ tử giận tím mặt, khó trách gần đây sắc mặt Ngọc Yên luôn rất khó xem, cũng không dám lượn tới lượn lui bên người Tiêu Lẫm.
“Ta nhớ Vương phi đã từng nói qua, bồn Nam Thiên Trúc chỗ bà là do Noãn Xuân đem về.” Bách Thần nghi vấn, “Nam Thiên Trúc vốn không phải là giống loài phổ biến ở phương bắc, một nha hoàn như Noãn Xuân sao lại biết được? Rồi lí do nào khiến nàng đem nó về Vương phủ?”
Tiêu Lẫm nói: “Vấn đề này trước khi Noãn Xuân chết ta đã hỏi qua Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ai-noi-ta-la-yeu-nghiet-de-tien/727014/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.