Tuy rằng tình cảnh bốn người gặp mặt nhau như vậy có chút xấu hổ nhưng mà về sau sẽ còn nhiều lần thường xuyên phải gặp mặt, vì thế sớm tập làm quen trước mới phải đạo.
Bách Thần đạm nhiên đối mắt với Tiêu Xuyên, sau đó ngồi xuống ghế bên cạnh Tiêu Lẫm.
Sau ngày vấn an kia Bách Thần cũng không có gặp lại vợ chồng Tiêu Xuyên nữa. Cũng nhờ vậy mà hắn có một đoạn thời gian yên tĩnh.
Tiểu Hoa dạo gần đây thường xuyên bay qua chỗ hắn chơi, đặc biệt nó còn rất thích dính Bách Thần, nhưng mà tuyệt nhiên không hề quấy rầy hắn. Lúc mà Bách Thần đọc sách thì Tiểu Hoa chỉ lẳng lặng ngồi xổm trên vai hắn, kể cả lúc rèn luyện cũng vậy.
Tiêu Lẫm cũng không còn quản thúc hành động của nó, nó muốn ngốc ở chỗ nào cũng được. Bách Thần thì cố ý nhờ người mua cho Tiểu Hoa một cái lồng chim lớn để lúc nó đến còn có chỗ để ở.
Tiểu Hoa mừng rỡ mà bay qua bay lại giữa Phong Vũ Lâu và Tùng Trúc Uyển, cả ngày vui sướng mà kêu “Phụ thân” rồi “Nương”.
Ước chừng sau bảy tám ngày kể từ ngày thành thân của Tiêu Xuyên, Bách Thần vẫn như thường lệ mà đi ra sân nhỏ đọc sách vào buổi sáng.
Đọc không bao lâu thì nghe thấy tiếng xe lăn, hắn ngẩng đầu, tùy ý chào hỏi người mới tới, “Mới tới?”
“Ừ.” Tiêu Lẫm không bảo Ngọc Yên đẩy xe lăn mà tự y đẩy đến đây. Tiểu Hoa cũng tới, nó đứng trên vai Tiêu Lẫm nghịch ngợm mà nhảy tới nhảy lui, chút chút lại dùng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-qua-ai-noi-ta-la-yeu-nghiet-de-tien/727012/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.