Về tới căn cứ thì Tống Cố Trạch đã tỉnh.
Cậu mơ màng nhìn xung quanh, sếp hờ lấy khăn ướt lau mắt cho cậu.
Cậu ôm lấy sếp hờ muốn ngủ tiếp.
Mùi thuốc trên người anh đã tan hết, cậu không còn sợ giống lúc nãy nữa.
Sếp hờ thấy cậu còn muốn ngủ, ôm cậu lên tầng.
Bên dưới đám Mai Hồng quăng chuyện sếp hờ đi, lấy ra mấy viên tinh hạch.
Tinh hạch lấp lánh xếp thành một ngọn núi nhỏ, có mấy viên mang màu sắc khác biệt, có mấy viên to hơn, cũng có mấy viên màu trắng ngà đậm nhạt khác nhau.
Mọi người tụm lại chia đều.
Mấy thứ như thức ăn đồ dùng thì có thể chia cho căn cứ được, nhưng mà tinh hạch lại khác, ai lợi hại dám đi giết thây ma thì người đó mạnh hơn, cho dù không chia cũng không ai nói gì.
Cho nên tụi nó mới dám giữa trưa nắng chia nhau như vậy.
Đội trưởng mấy tiểu đội khác thấy vậy tham muốn đỏ mắt, vội vàng qua hỏi: "Sao tụi bây có nhiều quá vậy?"
Gia Huy đắc ý khoe: "Mấy con thây ma lên cấp một hết rồi! Bây giờ con nào cũng có tinh hạch hết!"
Đội trưởng vội vàng kêu người ở đội mình, hùng hổ muốn đi giết thây ma.
Cô nhà ăn gọi mấy anh lại: "Mấy đứa không ăn tiệc à?"
Mấy anh đội trưởng liền lật mặt: "Ăn chứ cô!"
Anh nói nhỏ với đám Mai Hồng: "Tụi bây biết tin gì chưa?"
"Dạ?"
Mặt anh đội trưởng rất nghiêm túc, ánh mắt quyết đoán nhìn Mai Hồng: "Bữa tối hôm nay.. Có thịt nướng đó!"
Đám Mai Hồng:!!
Gia Nghĩa trợn mắt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-xong-tui-thanh-vua-cua-yeu-gioi/922346/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.