Lúc nãy trưởng tỷ của cô có đến đấy, nhưng chỉ đứng nhìn ngoài cửa, khuôn mặt có chút phức tạp, nhìn một lúc thấy cô ngủ say thì trở về.
- Cũng trong dự tính, không có gì hết.
Miêu Miêu thấy kì quái " tại sao kí chủ không làm gì, cũng không nói gì nhưng lại đoán được hết mọi chuyện như thể tự mình vạch ra như vậy".
- Sao thế, thắc mắc?
Miêu Miêu ánh mắt long lanh nhìn cô như muốn có câu trả lời, cô lại búng trán nó một cái rồi nhắm mắt bước ra ngoài
- Cái này ý à, ngươi phải tự mình đoán định mới vui chứ, cứ từ từ đoán thử xem
- aaaaa, kí chủ, cô quá đáng thật đấy, không vui tý nào hết.
Cô cũng dần tỉnh lại, A Man vẫn đang ngồi bên đầu giường, thấy cô tỉnh thì ngay lập tức chạy đi báo, mọi người sau khi nghe tin cũng nhanh chóng đi tới, Tần lão phu nhân là người nhanh chân đầu tiên, bước vào ngồi bên cạnh giường cô, nhìn khuôn mặt ngơ ngác của cô mà bật cười:
- Con sao thế, đau chỗ nào sao, hay là....
Cô lắc đầu, nở nụ cười tươi cất tiếng:
- Người không sợ sao, ai ai cũng nói con là thiên sát cô tinh, khắc cha khắc mẹ, khụ...khụ....người ngồi gần con thế này sẽ xiu xẻo mất...khụ...khụ...
- Đứa nhỏ ngốc, lời đồn đó sao có thể đáng tin được chứ, mọi đứa trẻ do A Lan sinh ra đều được ta đưa lên trụ trì chùa Phúc Am xin phước và xin bát tự, sao con có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-van-kiep-de-tim-anh/2791401/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.