Sau khi đã khỏe hơn, cô liền đem túi trở về nhà, bước đi tiêu sái ra khỏi bệnh viện, cô y tá chăm sóc cho cô nhìn theo cũng phải lắc đầu thở dài. Bắt một chuyến taxi trở về khu Cẩm Xuyên xa hoa, bảo vệ chặn chiếc xe lại ở cổng, sau khi xác nhận người ở tiểu khu mới cho cô đi vào.
Bước vào nhà, cô liền gặp anh ba của mình ngồi trên ghế sofa uống trà chiều, nhìn thấy cô thì liền bỏ tờ báo trên tay cùng tách trà xuống bàn cất giọng hỏi han:
- Em đi đâu mà lâu thế, ba mẹ cũng sắp đi làm về rồi, anh 2 có nói muốn ăn sườn xào chua ngọt do em nấu đấy.
Cô không nói gì, đi thẳng lên phòng sắp xếp đồ đạc của mình vào vali rồi kéo xuống tầng, tất cả đồ của gia đình họ mua cho cô cô đều để lại không mang bất cứ thứ gì. Đồ cô mang đi chỉ vỏn vẹn những bộ đồ mà mẹ nuôi cô mua cho cùng với số đồ dùng của trường phát.
Nhìn thấy chiếc vali trên tay cô, Hoàng Minh Ân nhíu đôi mày lại, đứng dậy khỏi bàn tiến lại chỗ cô, giọng nói trầm xuống:
- Em lại làm gì thế, lần này còn định bỏ nhà ra đi sao, em quá đáng lắm rồi. Chỉ là một chút chuyện nhỏ thôi, xin lỗi Minh Lan không phải là xong sao, sao em cứ phải.
Ánh mắt cô lạnh lùng nhìn hắn không một tia cảm xúc cũng như sự dao động, lời nói thốt lên cũng bình tĩnh đến lạ thường khiến Minh Ân có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-van-kiep-de-tim-anh/2791366/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.