Minh Tú và Minh Xuyên dường như trở thành người vô hình trong căn phòng ấy, ánh nắng dịu dàng của mùa thu như đối ngược với tấm lòng đang chết lặng của hai người.
Cô vẫn đang cười rạng rỡ nói chuyện cùng thầy giáo chủ nhiệm của mình, Chu Tấn đưa cho cô một tập đề dầy cộp giọng nói tràn đầy sự háo hức vui vẻ:
- Em được lắm đó, từ khi có em cậu thiếu gia của Phó gia đó cũng chăm chỉ học hành hơn, còn nhuộm lại tóc. Em cố gắng giúp bạn học hành nhé, gia đình Dương Hi cũng muốn gặp em nhưng do công việc nên chưa thể tới, họ nói sẽ sắp xếp thời gian sớm nhất có thể để diện kiến người đã làm con trai họ thay đổi 180° sau vỏn vẹn 1 tháng này đấy.
Cô ngại ngùng đỏ bừng mặt nhìn người thầy đang lên tiếng khen mình không ngớt, đôi má đỏ hồng lên khiến Chu Tấn để ý mà ngừng lại. Có lẽ ông ấy định nói thêm chút nữa nhưng đã chọc phải dây thần kinh xấu hổ của cô bé nên thôi.
- Thôi em mang đề này về lớp phát cho các bạn ôn tập nhé, tý thầy sẽ ghé về lớp sau.
- Nhưng tại sao lại là em ạ hình như lớp trưởng...
Cô thắc mắc hỏi lại Chu Tấn vì đáng lẽ việc này là của lớp trưởng cô không thể vượt quyền như thế được như vậy không tốt lắm. Biết rằng cô nghĩ gì Chu Tấn cũng chỉ vào một góc nào đó thì thấy lớp trưởng đang còn đứng đó nhìn mình khiến cô càng khó hiểu hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-van-kiep-de-tim-anh/2791324/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.