Chương trước
Chương sau
Ma giới chìm trong bốn bể lặng im, ngay cả bên phía các tông môn chính phái cũng không dám manh động. Thông qua nhiều cách, bọn họ đã thấy Hắc Long điên cuồng mở thần lộ như thế nào, thấy được tu vi đỉnh cao sau ngàn năm bị giam cầm, nếu ai dám tìm đến chắc chắn là chán sống lắm rồi.

Tòa điện lớn của ma tôn trước đương nhiên danh chính ngôn thuận thuộc về Thượng Huyền. Còn đạo lữ của y, vốn không được ai chú ý mấy lại vang danh trong thời gian ngắn, nghe nói thiếu niên còn trẻ đã có tu vi Hợp Thể hậu kỳ, luyện đan hay pháp trận, kể cả luyện khí đều thuộc đỉnh cấp. Tỉ lệ thành đan cực phẩm gần chín thành, vẽ được pháp trận cực phẩm gần tám thành, thi rối còn có tu vi Hợp thể trung kỳ, gần như là bất bại rồi.

Tin đồn phong vân của Khúc Dạ ngày một lan rộng, có kẻ ganh ghét thì nói đấy là nhờ Hắc Long, có người cười nhạo thiếu niên tâm cơ, giỏi hầu hạ y. Nhưng những tin đồn đấy nào đến được tai Khúc Dạ, cậu vẫn rất an nhàn ngồi trong lòng phu quân mà thưởng thức sữa ấm.

Kể cũng thương, để có sữa ấm mỗi ngày, Thượng Huyền chẳng màng khó khăn mà ngày nào cũng đến nhân gian mua sữa, còn kỳ công ủ ấm nữa chứ.

"Phu quân..." - Khúc Dạ ngồi trong lòng y, nhỏ giọng làm nũng - "Vết thương của ta đã lành rồi."

Tiện tay còn vén mở nội y để lộ ra cái bụng trắng, chỗ vết thương ngày trước giờ đã phai màu, không còn thấy rõ nữa. Khúc Dạ liếm nhẹ lên cái cằm anh tuấn của y, mắt mơ màng đầy dụ hoặc: "Đạo lữ cũng đã kết rồi, chàng không định động phòng với ta sao?"

Từ sớm đã không nhịn được, cơ mà lo cho vết thương của Khúc Dạ nên chỉ đành hôn rồi hôn, cùng lắm cọ xát một chút, không dám quá phận. Bây giờ người lại tự dâng đến cửa, không "nâng niu" thì chính là đồ ngu!

Thượng Huyền đặt Khúc Dạ nằm xuống, nhẹ nhàng hôn từ cổ xuống ngực, mỗi nơi đi qua đều để lại những đóa hoa đỏ nhạt. Hôn đến ngực, y dừng lại một chút, thổi một hơi bên đầu ngực phải khiến cả người Khúc Dạ run nhẹ. Thấy được phản ứng thú vị của đạo lữ, Thượng Huyền càng không tha cho cậu, ra sức "dày vò", gặm cắn rồi yêu thương cả hai bên ngực.

Chơi đùa đến mức, nội khố phía dưới cũng ướt đẫm.

"Bé cưng à, cơ thể em thật nhạy cảm." - Thượng Huyền trút bỏ hết y phục của bảo bối, để lộ ra dáng vẻ mị hoặc khiến chúng sinh đảo  điên. Dù đã thấy bao lần, nhưng lần nào y cũng đều không kiềm chế được bản năng dục vọng của chính mình.

Trong sự ngạc nhiên của Khúc Dạ, y vén tóc mình sang một bên mà hé môi mỏng ngậm lấy dương vật nhỏ tinh xảo kia.

"Thượng Huyền... A..." - Khúc Dạ rên rỉ gọi tên y nhưng chưa kịp để cậu nói hết lời, Thượng Huyền đã hút một cái thật mạnh khiến cậu run rẩy mà ngửa đầu ra đằng sau, từ má đến tai đều đỏ bừng, ngay cả ánh mắt cũng dần bị khoái cảm dẫn dắt.

Y vươn tay lấy ra một loại quả gì đó trong túi càn khôn, nhanh chóng bóp nát khiến nước quả túa ra. Ngón tay thô dài lại tiếp đưa thứ nước của loại quả đó vào bên trong cái miệng nhỏ đang mấp máy của bé cưng.

Miệng huyệt cảm nhận được dị vật liền ra sức thít chặt nhưng khi vách thịt bị nước quả thấm đẫm, bên trong lại dường như nóng lên, dần trở nên trơn mềm hơn, nó mềm đến nổi mà Thượng Huyền có thể từ một ngón giờ vào hẳn cả ba ngón. Y vừa khẩu giao vừa dùng ngón tay len lỏi và ấn liên tục vào vách thịt nhằm tìm điểm nhạy cảm.

"Không... Không... Đừng ấn vào đấy..."

Khi ấn đến điểm nhô lên bên trong, Khúc Dạ đã không chịu được mà bắn ra ngay trong miệng của người yêu.

Khúc Dạ mím môi, đôi mắt ướt át đầy xấu hổ liếc về phía y. Còn Thượng Huyền lại cười đến ranh mãnh, y hé miệng, chỉ vào bên trong mà nói: "Của em rất ngọt, ta đều nuốt hết rồi."

Khúc Dạ nháy mắt đỏ bừng, nóng ran cả khuôn mặt. Lại thêm tác dụng của nước mị quả, cơ thể của cậu nhanh chóng lại có phản ứng.

Khúc Dạ chịu đựng sự râm ran tràn khắp cơ thể ngồi dậy, vươn tay về phía cơ thể to lớn của phu quân, dùng mấy ngón tay lướt nhẹ nhằm trêu chọc thứ đã sớm cương cứng đang thấp thoáng sau y phục.

Hô hấp của Thượng Huyền bỗng trở nên nặng hơn khi thấy đầu lưỡi đỏ hồng của bé cưng chạm nhẹ vào đỉnh dương vật cách một lớp vải. Khúc Dạ không dừng lại, cậu đưa mắt nhìn y, môi lại tiếp tục hé lớn để ngậm đầu dương vật.

Thượng Huyền xoa xoa vành tai đỏ ửng của Khúc Dạ, nhẹ nhàng cởi bỏ nội khố, đôi mắt giảo hoạt tựa hồ ly mà chỉ vào dương vật gân guốc, to lớn của mình: "Bé cưng à, nó vẫn muốn cảm nhận rõ ràng độ ấm trong khoang miệng của em hơn đấy.

Chỉ cách một lớp vải, Khúc Dạ đương nhiên có thể cảm nhận được độ khổng lồ của y. Bây giờ được chạm vào trực tiếp, cái thứ khổng lồ ấy còn liên tục vờn quanh môi cậu, cạ vào răng trắng, thật là... biến thái mà!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.