"Không sao... Ta không có đau nữa."
Khúc Dạ thấy Thượng Huyền cứ ôm chặt mình không buông, cậu đành vỗ lưng y, mở lời an ủi.
Biết rằng, y phải chịu nguyên tắc của thiên đạo để tránh bị Chấp pháp thời không truy sát nhưng khi nghe nói y có đạo lữ, cậu vẫn không nhịn được nổi giận. Nhưng giận thì giận, thương thì vẫn thương, sao nỡ nhìn phu quân của mình khổ sở chứ.
Thượng Huyền ậm ừ một tiếng nhưng vẫn không chịu buông cậu ra. Phải qua một lúc sau, thanh âm trầm trầm khàn đặc mới vang lên bên tai cậu: "Nếu ta giết bọn họ, ngươi có hận ta không?"
Khúc Dạ không có mấy biểu cảm, cậu chỉ chạm vào gò má của y, đôi mắt hoa đào ánh lên tia tàn nhẫn: "Vậy nếu có dịp ta muốn giết đạo lữ của ngươi, ngươi có hận ta không?"
Thượng Huyền khẽ lắc đầu: "Là hắn nợ ta."
Khúc Dạ nghe thế cũng mỉm cười: "Cũng là bọn họ nợ ta."
Cậu đưa tay vòng qua cổ Thượng Huyền, chớp chớp mắt nhìn y, giọng điệu nũng nịu quen thuộc lại quay trở về: "Ta hôn ngươi được chứ?"
Thượng Huyền nhướng mày, cảm giác như mình sập bẫy rồi, cơ mà đối diện với vẻ làm nũng này... Y hơi ngả người ra sau rồi đáp: "Tự đến đi."
Đôi môi lạnh băng của Khúc Dạ bao bọc lên môi y. Không có sự bài xích, thậm chí không có hai từ "không quen", dường như cả y và cậu đều làm chuyện này hàng trăm lần rồi, thân quen một cách đáng ngờ.
Khúc Dạ hôn bên ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-vai-ac-yeu-nghiet/3616718/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.