Trong bí cảnh, tất cả mọi thứ đều chỉ là một màn đêm vô tận. Khúc Dạ ngoảnh đầu bước đi nhưng rốt cuộc cũng không nỡ, chỉ đành quay lại, tiếp tục dùng linh khí của bản thân chữa trị tâm mạch lẫn thúc đẩy vết thương bên ngoài phục hồi.
Hắc Long không nói gì, nhìn chằm chằm vào cậu còn Khúc Dạ chỉ tỉnh bơ giải thích: "Do có tình cảm không đúng đắn với sư tôn, ta bị trục xuất, ngươi mang ta theo xem như là đã cứu ta một mạng, ân trả xong sẽ rời đi."
Hắc Long nằm rạp xuống đất, đầu lớn kề lên đá nhẵn: "Ngươi tự tin là sẽ rời khỏi đây được?"
Khúc Dạ chợt khẽ cười, thản nhiên đáp: "Dù có mạnh đến mấy thì ngươi cũng không thể quản được người chết."
Ngụ ý rất rõ ràng, nếu như bản thân không thể rời khỏi bí cảnh của Hắc Long, Khúc Dạ sẽ tự sát để rời khỏi.
Câu đối đáp ngông cuồng lại liều lĩnh này khiến Hắc Long không nói thêm được gì nữa.
Không biết đã qua bao lâu, cuộc sống của hai người cứ thế yên bình trôi qua. Khúc Dạ dùng hết linh đan lẫn thảo dược của nguyên chủ thì lại tiếp tục hái mấy tiên thảo trong bí cảnh để luyện đan. Buồn chán thì chế tạo rối thí, lâu lâu còn vẽ ra trận pháp muốn biết được lối ra của bí cảnh.
Hắc Long ở bên cạnh cậu, thấy được tất cả mọi thứ mà không khỏi kinh ngạc. Đại mỹ nhân này quả thật là thiên tài, thiên tài hơn ngàn năm cũng chưa chắc có được một người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-vai-ac-yeu-nghiet/3616716/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.