Chương trước
Chương sau
Khúc Dạ vừa mới cựa mình tỉnh giấc là đã thấy Phong Lam dáng vẻ nghiêm túc ngồi trên ghế sofa đọc sách. Cái bóng phảng phất in lên tường hình như có đến hai cái. Cậu thoáng chốc ngẩn người, nhắm mắt mở mắt lần nữa thì cũng thấy cái bóng cũng chỉ có một.

Chắc ngủ nhiều quá nên lú lẫn cả đầu rồi.

"Sao thế?" - Phong Lam tiến đến bên giường, sờ lên gương mặt thất thần, có chút lo lắng hỏi.

Khúc Dạ áp tay của mình lên tay của hắn, hé miệng đáp: "Đói..."

Lần này đến lượt Phong Lam sững sờ, hắn không tự chủ được hôn lên đôi môi đang khép mở đó. Chăm chú gặm mút đôi môi kia xong, hắn dần dần kéo cả người Khúc Dạ chìm sâu vào cái ôm của mình.

Khúc Dạ chớp chớp mắt, chưa kịp nói gì đã bị bế lên, mông cũng bị người ta nhân cơ hội bóp mấy cái.

Khúc Dạ vòng tay qua cổ hắn, bĩu môi lẩm bẩm: "Biến thái."

Từ đầu đến cuối, hầu như Khúc Dạ đều không được sử dụng đôi chân của mình. Cũng may là phòng làm việc của Phong Lam có thang máy và hầm giữ xe riêng biệt, không một ai có thể tự ý đi vào nên mới tránh thoát một kiếp bị lên hot search lần nữa.

Chứ sáng mới đòi kiện người ta vì tội phỉ báng, giờ mà lộ ra ảnh hai người nồng nàn thì cũng kì.

"Mời được luật sư chưa?" - Phong Lam rất thích vuốt eo cậu, vừa vuốt vừa hỏi.

Khúc Dạ đảo mắt một vòng, cười cười: "Miệng nhanh hơn não thôi, còn thực hiện đành nhờ kim chủ đại nhân vậy."

Có chỗ dựa mà không dựa chính là đồ ngu! Kim chủ nhiều tiền như thế, không tiêu bớt thì lãng phí tấm lòng của kim chủ quá.

"Nghịch ngợm." - Phong Lam thở dài một hơi nhưng cũng không từ chối.

Chiếc xe dừng ở biệt phủ ngoại ô thành phố, Phong Lam lại tiếp tục bế Khúc Dạ vào nhà. Nơi đây khá vắng vẻ, xung quanh ngoài trừ biệt phủ của Phong Lam thì không còn hộ dân nào cả. Ngay cả người làm cũng chỉ hơn mười người, đa số cũng đã có tuổi và có vẻ họ đã tận mắt nhìn hắn lớn lên.

Khúc Dạ nhìn một vòng, sau mới thấp giọng hỏi: "Chúng ta không ăn ở ngoài sao?"

"Muốn ăn ở ngoài?" - Phong Lam hơi nhíu mày hỏi lại.

Khúc Dạ lắc đầu: "Ăn ở đâu cũng được, miễn là..."

"Miễn là?"

"Miễn là có anh." - Khúc Dạ thổi vào tai hắn một cái, xong liền cười khúc khích trêu ghẹo.

Chỉ sau một ngày xác định mối quan hệ kim chủ và chim hoàng yến, Khúc Dạ liền chính thức được đón về "lồng vàng". Ngay cả khi cậu muốn đi lấy đồ đạc của nguyên chủ, Phong Lam cũng không tình nguyện cho cậu đi.

Một là mua hẳn đồ mới, hai là hắn phải đi cùng cậu.

Ngay cả khi Phong Lam đi làm, hắn cũng sẽ đưa Khúc Dạ theo hoặc nếu cậu ở nhà thì cũng sẽ quan sát cậu qua camera.

Có thể nói là kè kè 24/7.

Chim hoàng yến - Khúc Dạ: "..." - Giam cầm play à?

Mà thôi cũng được, Khúc Dạ cảm thấy không có vấn đề gì. Được hắn hầu hạ, chăm sóc tốt như vậy thì nhốt cả đời cậu cũng chịu. Chỉ là vẫn phải hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ, Khúc Dạ chưa thể hoàn toàn thả lỏng được.

"Chủ nhân, chủ nhân người đang có phiền não sao?" - Santa thấy chủ nhân cứ thở dài suốt, liền bỏ con cá qua một bên mà đi lại hỏi thăm.

"Có chứ." - Khúc Dạ lại thở dài một hơi - "Rõ ràng cương đến phát đau nhưng vẫn không chịu làm ta... Thế giới này đã hơn hai mươi tuổi rồi cơ mà."

Ngủ cũng ngủ chung, tắm cũng tắm chung, cứng cũng đã cứng mà quyết không làm là sao?

Santa: "..." - À thôi, vẫn nên tiếp tục đi ăn cá.

Sau cả tuần nghỉ ngơi, được kim chủ kim cương lo cho các vụ kiện xong thì cũng phải đến ngày Khúc Dạ trở lại làm việc. Cậu vừa mới bước đến sảnh chung của công ty, một cái bóng là lao vút về phía cậu, khóc bù lu bù loa như nhà có tang.

"Em trai của chị, em có sao không? Sao gọi không nghe máy? Làm chị sợ đến mức suýt báo cảnh sát rồi."

Tuyết Tuyết vốn lớn hơn nguyên chủ vài tuổi, bình thường rất ra dáng chị gái. Nhưng mà đụng chuyện liên quan đến tới nguyên chủ là không khống chế được cảm xúc.

"Em không sao, chỉ đi nghỉ dưỡng vài ngày thôi mà."

Tuyết Tuyết bĩu môi, tính phản bác rồi cơ mà thấy cậu quả thật có thêm không ít thịt thì tâm tình mới tốt hơn, bình tĩnh lại: "Đi đâu cũng phải báo chị một tiếng chứ, làm chị lo sốt vó đi được."

Điện thoại của Khúc Dạ sớm đã vứt ở xó xỉnh nào, còn vụ kiện tụng và truyền thông hoàn toàn giao cho Phong Lam nên không hề biết ở bên ngoài mình đang hot đến mức nào.

Có người mắng cậu là nhỏ nhen, chỉ vì Trác Phồn làm sai mà hại cả Chi Tranh.

Có người lại khen cậu dám nói dám làm.

Còn có cánh nhà báo và một số bình luận tiêu biểu bôi nhọ bị kiện phải đền một khoản tiền lớn. Tất cả tiền sớm đã được chuyển vào tài khoản của cậu.

Bên phía Trác Phồn thì bị đuổi việc, sự nghiệp Chi Tranh tạm thời hoãn lại để scandal lắng xuống.

Nếu chung thì, hiện tại trên đường đua của minh tinh thế hệ mới, Khúc Dạ chính là một con ngựa hoang thoát cương không tài nào đo lường được độ nổi tiếng trong tương lai.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.