Khúc Dạ vừa mới cựa mình tỉnh giấc là đã thấy Phong Lam dáng vẻ nghiêm túc ngồi trên ghế sofa đọc sách. Cái bóng phảng phất in lên tường hình như có đến hai cái. Cậu thoáng chốc ngẩn người, nhắm mắt mở mắt lần nữa thì cũng thấy cái bóng cũng chỉ có một.
Chắc ngủ nhiều quá nên lú lẫn cả đầu rồi.
"Sao thế?" - Phong Lam tiến đến bên giường, sờ lên gương mặt thất thần, có chút lo lắng hỏi.
Khúc Dạ áp tay của mình lên tay của hắn, hé miệng đáp: "Đói..."
Lần này đến lượt Phong Lam sững sờ, hắn không tự chủ được hôn lên đôi môi đang khép mở đó. Chăm chú gặm mút đôi môi kia xong, hắn dần dần kéo cả người Khúc Dạ chìm sâu vào cái ôm của mình.
Khúc Dạ chớp chớp mắt, chưa kịp nói gì đã bị bế lên, mông cũng bị người ta nhân cơ hội bóp mấy cái.
Khúc Dạ vòng tay qua cổ hắn, bĩu môi lẩm bẩm: "Biến thái."
Từ đầu đến cuối, hầu như Khúc Dạ đều không được sử dụng đôi chân của mình. Cũng may là phòng làm việc của Phong Lam có thang máy và hầm giữ xe riêng biệt, không một ai có thể tự ý đi vào nên mới tránh thoát một kiếp bị lên hot search lần nữa.
Chứ sáng mới đòi kiện người ta vì tội phỉ báng, giờ mà lộ ra ảnh hai người nồng nàn thì cũng kì.
"Mời được luật sư chưa?" - Phong Lam rất thích vuốt eo cậu, vừa vuốt vừa hỏi.
Khúc Dạ đảo mắt một vòng, cười cười: "Miệng nhanh hơn não thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-vai-ac-yeu-nghiet/3564063/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.