Khi còn nhỏ Cố Gia Mộc không giống những đứa bé khác, ví dụ như tới bây giờ cậu bé đã ba tuổi mà vẫn không biết nói chuyện. Cậu bé vẫn luôn chơi một mình, không quan tâm đến bất kỳ ai, giống như là những người đó không tồn tại. Và ví như cậu bé không cảm nhận được quá nhiều về nỗi đau.
Sở dĩ lần này cậu bé bị thương là do xung đột với đứa nhỏ cùng quê nội, đứa bé kia cướp quả cầu thủy tinh của Cố Gia Mộc, mắng cậu bé là kẻ ngốc, còn đẩy cậu bé ngã xuống đất.
Mặt và cánh tay Cố Gia Mộc đều bị trầy xước, nhưng cậu bé cũng không quan tâm tới, mà một đứa bé vốn yên tĩnh trong lúc đó lại đột nhiên nóng nảy, giống như một con thú nhỏ bị chọc giận, mạnh mẽ đẩy đứa bé kia ngã xuống, rồi cướp lại quả cầu thủy tinh.
Đứa bé kia khóc chạy về méc cha mẹ, nhưng sau khi Cố Gia Mộc đoạt lại quả cầu thủy tinh lại tiếp tục ngồi xuống chơi, giống như không hề nghe thấy tiếng khóc của người khác, cũng để mặc cho vết thương trên má và cánh tay đang chảy máu.
Thẳng đến khi cha mẹ của đứa bé kia tìm tới cửa, rồi bà nội phải đi tìm mới phát hiện cậu bé chảy rất nhiều máu, bà cực kỳ đau lòng.
Không bao lâu khi bà xử lý xong vết thương cho Cố Gia Mộc, Ân Âm cũng chạy xe về tới, sau đó đưa thằng bé đến bệnh viện ở Đế Đô.
Bọn người nguyên chủ ở kiếp trước cho đến khi Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-ba-me-tot/2467590/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.