Người đàn ông cao khoảng 1m88, mặc một bộ âu phục màu xám đen làm tôn lên dáng người cao lớn của anh ta, vai rộng eo hẹp và đôi chân thon dài mạnh mẽ được bao bọc trong bộ quần vest.
Anh ta có vẻ ngoài cực kỳ đẹp trai, ngũ quan như tranh vẽ, mặt mày ôn nhuận như ngọc, nếu như mặc đồ cổ trang, đầu đội mũ ngọc thì nhất định sẽ là công tử cao quý thời cổ đại.
Làn da của anh ta là màu trắng lạnh tự nhiên, toàn thân tỏa ra một cỗ khí chất ấm áp làm cho người ta cảm thấy thoải mái.
Ánh mắt của anh ta lập tức rơi vào trên người Ân Âm, lo lắng hỏi: - "Ân Âm, Mộc Mộc bị làm sao vậy?"
Mấy ngày nay Cố Thế An đi công tác nước ngoài, cách đây không lâu nhận được điện thoại của mẹ ở quê, nói là con trai Cố Gia Mộc xảy ra chuyện, cuối cùng vợ phải mang con trai đến bệnh viện ở Đế Đô.
Nhìn thấy dòng chữ Khoa Tâm Thần và Tâm Lý treo trên cửa. Trong lòng Cố Thế An cảm thấy có chút bất an.
Ân Âm nhìn chồng đi vào thì đôi mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nói: - "Bác sĩ nói, Mộc Mộc nó, nó mắc chứng tự kỷ".
Ba chữ tự kỷ vừa phát ra Cố Thế An giống như bị sét đánh.
"Làm sao có thể?" - Một lúc lâu sau anh mới nói.
Anh quay đầu nhìn về phía bé trai cách khoảng hai bước, cậu bé ngồi trên ghế đang rũ mắt chơi quả cầu thủy tinh, từ lúc anh bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-ba-me-tot/2467588/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.