Ngươi còn mặt mũi mà tỏ thái độ này?
Tôn Ngộ Không nói ra suy đoán của mình, Đường Tăng có hơi chần chừ nhưng rốt cuộc vẫn đi xem một chút.
Chỉ thấy trên con đường phía trước có một lão đạo sĩ, một bên chân bị thương đang nằm kêu đau.
Đường Tăng lập tức xoay người xuống ngựa: — "Lão nhân gia, ngài bị sao vậy?"
Đôi mắt Tôn Ngộ Không híp lại, kim quang trong mắt chợt lóe lên, lập tức biết đây là yêu quái, nó rất muốn ngay lập tức nhấc gậy Như Ý lên đánh chết hắn, nhưng lại nhớ tới chuyện sáu tên cướp và Bạch Cốt Tinh lúc trước.
Nó không muốn bị đuổi đi một lần nữa.
Không còn cách nào, nó chỉ có thể mở miệng nói: — "Sư phụ, nơi rừng núi hoang vu này sao có thể xuất hiện một lão đạo sĩ chứ, nhất định là do yêu quái biến thành".
Đường Tăng nhìn nhưng lắc đầu: — "Ngộ Không, ngươi không nên tùy tiện coi người là yêu quái, vi sư nhìn ra đó chính là người".
Bất kể Tôn Ngộ Không khuyên nhủ như thế nào, Đường Tăng cũng kiên định cho rằng lão đạo sĩ trước mặt là con người, còn là một người đáng thương bị thương ở chân.
Ân Âm đứng ở một bên khoanh tay, miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, cô rất muốn nắm lấy đầu Đường Tăng dùng sức lắc một cái.
Cô cảm thấy rằng bây giờ mình chắc chắn nghe được rất nhiều âm thanh của nước biển.
Không chỉ vậy Đường Tăng còn đáp ứng yêu cầu của lão đạo sĩ kia, bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-ba-me-tot/2467550/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.