Cậu nhe răng ra giống như muốn cắn đứt một miếng thịt của Trương Kim Hổ.
Đây là lần đầu tiên Trương Kim Hổ nhìn thấy bộ dáng hung ác như vậy của Trần Trừng, nó lập tức bị dọa, vội vàng kêu lên: "Ông nội, bà nội, có người đánh cháu."
Đúng lúc ông bà nội của nó ở cách đó không xa, nghe được thằng cháu bảo bối la lên, lập tức chạy tới, cầm đầu chính là một người đàn ông cao tuổi nhưng vẫn còn cường tráng, đó chính là ông nội của Trương Kim Hổ.
Ông ta bước tới thật nhanh, trực tiếp đem thân thể nhỏ bé của Trần Trừng giật ra, mà bà nội của Trương Kim Hổ đi theo phía sau, thấy trên mặt nó có mấy vết cào, lập tức bùng nổ.
Bà ta giơ cây quạt hương bồ to bằng lòng bàn tay lên tát thẳng nào mặt Trần Trừng không chút lưu tình, khi đánh biểu cảm trên mặt bà ta càng dữ tợn hơn.
Trần Trừng bị ông nội Trương Kim Hổ giữ lại không có cách nào phòng bị, bàn tay kia trực tiếp rơi trên mặt cậu, trẻ con da mặt mỏng nên mặt cậu lập tức sưng phồng lên.
Ông nội Trương Kim Hổ ném Trần Trừng xuống đất, hừ một tiếng khinh bỉ: "Mày là thằng súc sinh có mẹ sanh mà không có mẹ dạy, lại dám đánh cháu ngoan của tao, tao thấy mày chán sông rồi."
Trần Trừng bị ném trên mặt đất cả người toàn tro bụi, cậu không quan tâm cơ thể mình dính đất cát, đứng dậy với khuôn mặt sưng tấy, siết chặt nắm đấm: "Trả xe của tôi lại đây."
Trong nháy mắt, ông nội Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-ba-me-tot/1041475/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.