Lúc này, nghe thấy Nam Nhạn chân nhân ở bên ngoài chít chít chóe chóe, người ở bên trong kiệu liễn rốt cuộc cũng vén lên rèm che, chậm rãi bước ra. Thế nhưng, ánh vào mắt lão lại chỉ là một hắc y nhân đeo mặt nạ ác quỷ, không nhìn thấy được chân diện mục. “Hừ, giả thần giả quỷ.” Khinh thường hừ lạnh, lúc này, Nam Nhạn chân nhân cũng đã nhìn ra được, kẻ trước mắt này cũng không phải ma giáo giáo chủ lão từng gặp. Mặc dù không biết đối phương là ai, nhưng thần kinh của Nam Nhạn chân nhân cũng đã thả lỏng hơn một chút. Dù sao, lão cùng Độc Cô Duy Ngã có cảnh giới tương đương nhau. Nếu thật đánh lên, lão cũng không quá có lực lượng. Chỉ là, so sánh với lão, người đối diện lại còn thẳng thừng hơn vô số lần. Vừa bước ra khỏi kiệu liễn, y liền đã không chút che dấu ánh mắt băng hàn của mình nhìn chòng chọc vào người Nam Nhạn chân nhân, đem lão phong toả. Bị loại ánh mắt này nhìn chăm chú, Nam Nhạn chân nhân liền cảm thấy bản thân đã nhận đến nhục mạ. Vì vậy, bàn tay chậm rãi dời đến trêи hông, theo một tiếng ‘leng keng’ trong trẻo vang lên, lão liền đã nắm lấy chuôi kiếm, trực tiếp rút ra. Không thể không thừa nhận, vũ khí của Nam Nhạn chân nhân phẩm chất rất không tệ. Kiếm vừa ra khỏi vỏ, trong nháy mắt, một vòng hào quang liền đã lóe lên. Lưỡi kiếm sáng rực như gương, sắc bén khôn cùng. Chuôi kiếm có màu xanh thẳm, bên dưới còn khắc lên mấy chữ gì đó, nhưng đã không chút lưu tình bị người nào đó lơ đi. Có bảo kiếm trong tay, lòng can đảm của Nam Nhạn chân nhân liền được phóng đại hơn rất nhiều. Đôi mắt lão có rất nhiều nếp nhăn, nhưng lại tinh anh lạ thường. "Cửu Bộ Kiếm Pháp!" Trong nháy mắt vừa dứt lời, thân ảnh của Nam Nhạn chân nhân liền đã giống như một làn gió, trực tiếp lao về phía Kỉ Tình. Bước chân của lão thoắt ẩn thoắt hiện, trong nháy mắt liền đã giống như thuấn di, xuất hiện ở trước mặt y. Mũi kiếm sắc bén tựa như có thể vạch phá hư không, bên ngoài bao phủ một tầng chân khí chí dương chí cương, thế không thể đỡ đâm tới, hóa thành chín đạo tàn ảnh. Thế nhưng, ngay khi Nam Nhạn chân nhân cho rằng y sẽ né tránh. Thì bỗng dưng, một tiếng ‘choang’ thanh thúy liền đã vang lên, khiến sắc mặt lão không khỏi cứng lại, hiện lên vẻ kinh ngạc. Chỉ thấy, không biết từ khi nào, trong tay của y cũng đã xuất hiện một thứ đồ vật đen sì như đồng thiết, hình thù kỳ dị chắn ở trước người, vô cùng chuẩn xác chặn lại một kiếm này của lão. Thế nhưng, chung quy vẫn là kinh nghiệm phong phú, chỉ vừa thoáng kinh ngạc, Nam Nhạn chân nhân liền đã cấp tốc điểm nhẹ mũi chân, nhanh chóng trượt về sau. Mà lúc này, Kỉ Tình cũng động, một thân hắc y cuồng dã tung bay, mặt nạ ác quỷ trêи mặt y cũng giống như sống lại, bắt đầu hướng về phía lão giương nanh múa vuốt. Thân hình của Kỉ Tình như mũi tên, bắn thẳng về phía Nam Nhạn chân nhân, tay áo của y bị gió cuốn lấy, ở trong không khí phát ra tiếng lất phất ồ ồ. Dưới song đồng lập lòe tinh mang của Nam Nhạn chân nhân, lúc này, đồ vật tròn tròn có hình thù kỳ quái trong tay y cũng đã giơ lên. Trong nháy mắt, trực tiếp đập về phía ngực của lão. Biết rõ độ cứng của nó, Nam Nhạn chân nhân cũng không dám đón đỡ, mà là huy động trường kiếm trong tay, chém thẳng vào trêи đáy chảo. ‘Keng…’ Lưỡi kiếm sắc bén cùng chảo đen va vào nhau, bắn lên từng tầng hỏa hoa. Thế nhưng, cũng vào lúc này, một tiếng ‘răng rắc’ nhỏ vụn cùng đã truyền vào tai Nam Nhạn chân nhân, làm lão theo phản xạ mở to mắt nhìn về phía bội kiếm của mình. Quả nhiên, gần như trong chớp mắt, bảo kiếm liền đã giống như một tấm gương vỡ, trực tiếp phá toái thành một đám mảnh vụn, nổ tan tành. Cùng lúc đó, theo một mảnh đen kịt ánh vào trong đáy mắt, con ngươi của Nam Nhạn chân nhân liền không khỏi co rút lại. ‘Ầm’ một tiếng, trước ngực liền bị một chảo đập trúng, thân thể tựa như một bao cát, trực tiếp bị đánh văng ra sau, rơi vào trêи vách tường trước cửa Thanh Sơn kiếm phái. “Khục…” Lồng ngực lõm vào, khí huyết xáo trộn, trước ngực tắc một hơi, ngay cả xương sườn đều đứt gãy, Nam Nhạn chân nhân chỉ có thể chống tay, hộc ra một ngụm huyết khí, dùng ánh mắt kinh dị nhìn chằm chằm nam nhân đeo mặt nạ này. “Sư phụ!” “Chưởng giáo, ngài không sao chứ chưởng giáo!” Nhìn thấy Nam Nhạn chân nhân bị đánh bại, đám tử đệ Thanh Sơn kiếm phái trong nháy mắt liền nháo nhào. Bởi vì tự loạn trận cước, nên tốc độ thất bại cũng càng thêm nhanh. Rốt cuộc, sau khi Kỉ Tình bỏ qua Nam Nhạn chân nhân, đi thay hữu sứ xử lý phó chưởng giáo của Thanh Sơn kiếm phái, thắng lợi liền đã nằm gọn trong tay bọn họ. Cuối cùng, Thanh Sơn kiếm phái đều bị diệt đến không sai biệt lắm. Hoành phi treo trêи đại môn bị tả sứ tiện tay đập nát, chưởng giáo Nam Nhạn chân nhân bị áp giải về ma giáo làm tù binh. Về phần những đệ tử khác, chết thì chết, cũng chỉ còn lại trêи dưới hai mươi người, tất cả đều theo Kỉ Tình quay về ma giáo. Chỉ có riêng Lôi Thần Âu là được đặc biệt đối đãi, được Kỉ Tình đích thân xử trí. Lúc này, y đang mang theo gã đi về phía truyền tống môn, nơi có công năng tiếp dẫn người chơi tiến vào thế giới này cũng như là địa điểm phục sinh. Trong có hai loại phục sinh, loại đầu tiên chính là phục sinh ở truyền tống môn sau một phút nằm thi. Còn loại thứ hai, thì lại càng thêm thâm ảo, chính là sử dụng 500 kim tệ tại chỗ phục sinh. Phải biết, 500 kim tệ là bao nhiêu? Chính là hơn mấy ngàn khối, tính toán cũng không ít. **Sư tôn bắt đầu hoài niệm thẻ ngân hàng có chín chữ số ở vị diện đầu tiên rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]