Chiếc xe nổ tạo một đám lửa lớn. Mọi người xung quanh nhanh chóng gọi xe cứu hỏa đến. Cho đến khi Liên Kiều tỉnh lại thì đã là hai tuần sau đó.
Vừa mở mắt ra, Hoa đã ôm chầm lấy cô khóc nức nở như mưa:
"Chị Kiều tỉnh rồi hả, em lo quá, may mà chị không sao. Hu hu...!!".
Vết thương trong hốc mắt của Liên Kiều bỗng nhiên đau dữ dội. Cô nhận ra một điều, ở sâu bên trong không còn trống rỗng nửa. Đưa tay sờ lên băng mắt cô hỏi:
"Hoa, chị hôn mê bao lâu rồi?".
"Hai tuần rồi chị Kiều, chị đói không? Em nấu cháo cho chị nhé!?".
"Khoan đã, mắt của chị?".
"Chị Kiều, đợi chị khỏe lại đã, em sẽ nói cho chị nhé!!".
Nói xong Hoa ôm đống chăn mền bẩn rời đi. Liên Kiều cũng chỉ đành bất lực thở dài. Cô sực nhớ ra Diệu Hàm cũng bị thương rất nặng, không biết bây giờ đã ra sao rồi?.
Thả hai chân xuống giường, cô lần tìm chiếc đồng hộ định vị của mình. Hoa bưng cháo vào trong vội nói:
"Đồng hồ của chị bị hư mất rồi!! Tý nửa em mua cho chị cái mới nhé?".
"Ừm...Diệu Hàm ổn không em?".
....
Hoa không nói gì chỉ thở dài một hơi.Nỗi niềm này khiến Liên Kiều cũng hiểu được phần nào. Kết cục của truyện đã thay đổi quá giới hạn. Rốt cuộc là điều gì đã biến mọi thứ thay đổi?.
"Cô Diệu không qua khỏi, chị đừng quá đau buồn!! Trước mắt là nghĩ ngơi cho tốt, phục hồi đôi mắt!!".
"Là ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-lam-thien-kim-danh-da-ngan-nguoi-ghet/3318173/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.