"Lúc đó sau khi từ buổi hòa nhạc quay về. Em bị tai nạn xe ở một khúc đường nhỏ, em gặp được Đắc Phàm, anh ta cứu em rồi đưa em về nhà. Nhưng không ngờ, em gặp lại chị Ôn Nhu, chị ta bị mù lòa hai mắt!!".
"Điều này, chị biết. Nhưng sao em lại ra nông nỗi này!".
"Trong lúc vô tình em nghe thấy được cuộc trò chuyện điên rồ giữa bọn họ. Họ muốn cướp đoạt tài sản của Đinh Gia, còn bảo là vì kế hoạch đó mà chờ đợi...Còn ân ân ái ái với nhau giống như một cặp tình nhân trong bóng tối. Sau đó...".
Nói đến đây, Diệu Hàm đau đầu rồi gào thét lên trong vô vọng. Liên Kiều phải mất rất nhiều sức lực mới có thể trấn tỉnh cô ấy lại:
"Hắn ta phát hiện ra em!! ***** ***, đánh đập, mang em đi thử thuốc của bọn họ!!".
"Thử thuốc?".
Chợt như nhớ ra gì đó, Liên Kiều cau mài hỏi lại cho thật kỹ:
"Là thuốc có mùi phật thủ, croxelin với tinal à?".
"Sao chị biết? Không lẽ cô ta cũng...!!".
"Không, chị từng được ngửi qua một lần, lúc cô ta tiêm nó cho Đắc Vũ. Và lúc trước khi còn nhìn thấy ánh sáng, vô tình thấy rất nhiều ống xilanh xanh trong tầng hầm!!".
"Thuốc đó có tác dụng gây ra ảo giác, tái tạo kiến tạo kí ức không có trong não người. Nhưng dùng quá liều sẽ phát điên, cần thuốc khác để kiềm hãm, em vô tình đọc được trong cuốn tài liệu mà cô ta ghi chép!!".
"Em còn nhớ nó nằm ở đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-lam-thien-kim-danh-da-ngan-nguoi-ghet/3318170/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.