Trong suốt buổi tiệc, Liên Kiều chẳng thèm buông lấy một lời. Muốn đợi Đắc Vũ sơ hở thì lại tìm cách trốn ra ngoài. Nhưng đợi mãi đợi mãi...anh ta chả có chút phòng bị nào với cô cả.
Buông lỏng cảnh giác, cô đi chầm chậm đến ban công. Góc trong khá khuất, nên chả ai nhìn thấy cả. Cởi phăng đôi giày gót nhọn cao 12cm ra Liên Kiều mới thở phào nhẹ nhõm:
"Haizz!! Làm tiểu thư nhà giàu quyền lực cũng khó!!".
Đưa mắt nhìn lên vầng trăng vàng tròn vành vạnh cô tiếc nuối:
"Phải chi được quay về thì tốt rồi!!...À mà quay về!?Cũng còn nơi nào để đi đâu!? Cũng đã quá hạn thuê nhà rồi nhỉ...!?".
"Nghĩ gì mà ngây ngốc thế cô em!?".
Bên cạnh phát ra giọng nói, Liên Kiều thuận theo chiều gió quay đầu lại nhìn. Bên cạnh có một người lạ mặt, trông rất quen nhưng cô nghĩ mãi vẫn không ra:
"Anh là...!?".
"Đùa không vui chút nào đâu cô bé!? Chúng ta từng gặp nhau rồi mà!?".
"Tôi gặp anh!?...Sao tôi lại không nhớ gì nhỉ...!?".
"Vậy thì để anh giúp em nhớ lại nhé nhóc!?".
Anh chàng lạ mặt vậy mà rất chủ động. Tay vòng qua eo của Liên Kiều áp sát cô vào lòng ngực. Cô hốt hoảng vùng ra:
"Anh làm gì vậy!? Buông tôi ra...!?".
"Càng lớn càng giống bà ta ...!!Đê tiện bỉ ổi...!!".
"Anh nói gì...!?".
Nét dịu dàng lúc nãy hoàn toàn mất hút. Hắn ta cau mài bóp chặt cổ của Liên Kiều. Đôi mắt đầy oán hận. Càng ngày càng siết chặt hơn khiến cô không tài nào thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-lam-thien-kim-danh-da-ngan-nguoi-ghet/2663519/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.