Cô nằm yên ắng ở đấy nhưng chưa hề ngủ. Miếng băng trắng quấn quanh nên dù cô có thức cũng không ai biết được. Camera cũng đã được lắp trong căn biệt thự, mọi hoạt động của cô Đắc Vũ đều nhìn thấy rõ:
"Thiếu Gia!! Cô Kiều lãnh đạm đến rợn người!!".
"Em ấy là đang giận dỗi tôi sao?".
"Tôi không biết thưa Thiếu Gia! Nhưng nếu đó là tôi, tôi sẽ rất hận cậu!!".
"Hận sao?".
Nghĩ tới cảnh Liên Kiều sẽ hận mà một dao đâm chính mình. Đắc Vũ đầu đau như búa bổ, có thứ gì đó đang thao túng tâm lý anh rằng điều anh làm là không hề sai:
"Cô ta nợ Ôn Nhu thì phải trả!! A...!!".
"Thiếu Gia!! Cậu ổn chứ?".
Rồi anh ngất lịm đi trong xe. Quản gia hết cách đành phải đưa anh quay về Biệt Phủ nhà họ Đinh để cô Nhu chăm sóc. Ôn Nhu vừa thấy người liền chạy đến:
"Anh Vũ bị sao vậy?".
"Cô Nhu!! Cậu chủ bị choáng rồi ngất đi!".
Không biết là ngẫu nhiên hay trùng hợp mà Đắc Phàm từ đâu bay đến như một vị thần đỡ lấy anh rồi đẩy Quản Gia ra:
"Là bệnh cũ của nó!! Tôi biết cách trị!!".
"Thiếu Gia từ bé tới giờ luôn khỏe mạnh,làm gì có bệnh!?".
"Ông già nói lắm vậy!! Cút đi đi có muốn nó sống không?".
Tiến thoái lưỡng nan, nên Quản Gia đành lùi một bước lánh mặt đi nơi khác. Vốn định theo dõi họ qua camera nhưng toàn bộ đều bị nhiễu một cách lạ thường khi có sự xuất hiện của Đắc Phàm.
Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-lam-thien-kim-danh-da-ngan-nguoi-ghet/2663501/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.