“Ngươi và Tần gia đã cống hiến cho triều đình biết bao năm, cũng đến lúc lo cho hạnh phúc bản thân mình rồi.”
[Ký chủ! Cô làm tôi cảm động quá!]
Ta không nói vậy thì hắn không chịu về đâu. Như vậy làm sao ta có thể thực hiện nốt nhiệm vụ phụ của hệ thống dỏm nhà mi chứ?
Vậy mà nó còn tưởng cô quan tâm thật chứ!
Nó còn nhớ ký chủ từng thề thốt đập chết nam nữ chủ. Vậy mà qua 2 thế giới rồi, cô vẫn không hề động đến bọn họ, cùng lắm là khiêu khích vài câu.
Đột nhiên hắn quỳ xuống: “Công chúa, thần cùng Tần gia mãi mãi trung thành với triều đình, trung thành với hoàng thất”
Nam chủ từ chán ghét chuyển sang trung thành với mình, đúng là rất có cảm giác thành tựu nha.
“Các ngươi đang nghe lén cái gì?”
Ồ! Bảo bối về rồi!
Mộ Lâm bước vào, thấy Tần Kiệt đang quỳ cạnh giường, hắn hơi nhíu mày, rút một phong thư đưa cho Tần Kiệt: “Tần tướng quân, phiền ngươi đưa bức thư này cho hoàng đế Nam quốc”
Tiểu Man cùng Tiểu Nguyệt nhanh chân chạy tới đẩy Tần Kiệt ra cửa: “Tần tướng quân, cũng muộn rồi, ngài nên về Nam quốc của ngài đi, công chúa ở đây Vương gia sẽ chăm sóc cẩn thận” Hai người cố ý nhấn mạnh phần cuối.
Mộ Lâm mang tới cho cô một bát thuốc, mùi thuốc bắc xộc vào mũi làm cô khó chịu. Hắn đỡ cô ngồi dậy, múc từng thìa cho cô.
Vi Nhã ngửi ngửi: “Cái gì đây?”
“Là thuốc. Uống đi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716719/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.