Mộ Lâm cúi đầu ủy khuất, cánh tay buông thõng: “Xin lỗi, là lỗi của ta, ta hứa sẽ cố gắng không làm nàng giận, không làm nàng buồn. Nàng cho ta cơ hội để bù đắp được không?”
Nhìn hắn cứ như con chó nhỏ vậy, Lý ngự y cũng diễn không nổi nữa rồi.
“Phụt! Từ bao giờ ngài lại dễ thương như vậy chứ?”
Cả hai người trừng mắt về phía hắn. Lý ngự y ho khan một cái: “Có người đang đợi thần đi khám bệnh, thần phải đi đây” rồi mất hút như một làn gió.
Mộ Lâm cẩn thận mà hỏi: “Được không? Chỉ cần nàng đồng ý thôi” Mọi việc hắn sẽ lo liệu.
Vi Nhã bị hắn làm cho u mê, gật đầu đồng ý.
- ------------------------------------
“Thần đệ tham kiến hoàng huynh” Mộ Lâm kéo Vi Nhã quỳ xuống.
“Tham kiến hoàng thượng”
Hoàng đế Khương quốc phất tay lệnh cho hai người đứng dậy.
“Đệ dẫn ai tới đây?” Hoàng đế ngả lưng vào ngai rồng, chống tay lên má, tư thế nhàn nhã.
“Đệ muốn xin hoàng huynh ban hôn”
Hoàng đế hơi ngạc nhiên, tư thế cũng không còn tùy hứng như nãy.
“Là cô nương dưới đó sao?”
“Đúng vậy”
“Vậy nàng ta là con cái nhà nào?”
“Nàng là công chúa Nam quốc”
“Đệ qua Nam quốc được mấy ngày đã bắt được một công chúa về rồi. Không hổ là đệ đệ của Trẫm. Hóa ra là có người trong lòng rồi. Trẫm còn tưởng đệ bị ả kỹ nữ Hương Nghiên Các kia câu mất hồn phách chứ?”
Ả kỹ nữ đang đứng phía dưới cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716718/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.