Lý Ức Miên lập tức trấn an Vi Nhã: “Cô bình tĩnh đi, tôi hiểu tâm trạng lúc này của cô. Thằng Cố Đình đó tôi đảm bảo sẽ dạy cho cậu ta một bài học, trước hết cô bình tĩnh lại, làm theo tôi nào… hít sâu…. thở ra….”. Lý Ức Miên làm mẫu cho Vi Nhã đều đặn hít thở.
“Anh đừng có đánh trống lảng!” Vi Nhã thời gian qua đã bị đả kích, cộng thêm giờ đây mang thai nên tính khí càng thất thường. Cô mệt mỏi mà ngồi chống tay trên sô pha, giọng chán nản đi không ít.
“Anh về đi!”.
Lý Ức Miên không nhớ mình rời khỏi căn hộ của Vi Nhã như thế nào. Hắn cầm điện thoại lên áp vào một bên tai: “Cố Đình, cậu biết tôi vừa đi gặp ai không?”.
Giọng nói bên kia không hề có thiện ý: “Cậu gặp làm gì?”.
“Tôi là muốn tốt cho cậu. Cậu biết Vi Nhã nói gì với tôi không?”.
Đầu dây bên kia im lặng. Lý Ức Miên nói tiếp: “Nếu cậu có nỗi khổ riêng, trực tiếp nói với cô ấy, đừng im lặng như vậy!”.
Lý Ức Miên chờ đợi thật lâu mới nhận lại được lời đáp: “Tôi biết rồi!” cùng tiếng tút… tút.... từ điện thoại.
Hết rồi sao?
Lý Ức Miên trân trân mắt nhìn màn hình tối thui trên điện thoại.
Đáng đời bị vợ bỏ!
…
An thị.
Thư ký đang ngồi làm việc bên ngoài phòng chủ tịch. Có được sự đồng ý hợp tác cho show thời trang mới nên bọn họ chiếm sóng quảng cáo khung giờ vàng, cũng vì thế mà nhiều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716653/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.