Vi Nhã đang vùi đầu vào đống giáo trình. Tuy rằng từng là học bá nhưng dù sao cô cũng đã không đụng tới sách vở khá lâu rồi, cần chút thời gian để đọc lại. Bỗng nhiên chuông điện thoại reo.
Ai lại gọi vào tối muộn này không biết!
Vi Nhã ấn vào nút gọi: “An Dĩ Mặc đang ở trong tay tôi, nếu như cô muốn hắn lành lặn trở về thì tới nhà kho ở ngoại thành phía Tây!”.
Vi Nhã nhíu mày. An Dĩ Mặc bị bắt cóc thì gọi cho cô làm gì?
Vi Nhã gọi điện cho mẹ An nhưng đáp lại cô là những tiếng tút dài.
Vi Nhã mệt mỏi liền gọi cho thư ký thân cận của An Dĩ Mặc, đầu bên kia liền bắt máy, giọng khá gấp gáp.
“Trợ lý Từ, có việc gì không?”
“Có chuyện gì sao?”
“Không, không có chuyện gì!”
Vi Nhã hơi nghi ngờ câu trả lời này của cô ta.
“Tôi vừa nhận được điện thoại An phó tổng bị bắt cóc”
Dường như bên kia lập tức kinh ngạc: “Bắt cóc? Ở đâu?”
Vi Nhã liền thuật lại: “Nhà kho phía Tây thành phố! Nếu 1 tiếng nữa cô không tới, bàn tay đẹp đẽ này sẽ mất 1 ngón, sau đó cứ 15 phút lại mất thêm 1 ngón!”. Cô nhớ phía bên kia là giọng của một người đàn ông, theo như Vi Nhã đoán thì hắn dùng máy chuyển đổi giọng nói.
Cô lập tức thay một bộ đồ gọn gàng, cầm theo cây quạt bên người.
Quạt à! Lần này nhờ cả vào mi rồi.
Vi Nhã lập tức lái xe tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716652/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.