Lê Viễn Dương trừng mắt nhìn qua, hung hăng nói: "Cho dù các ngươi có bắt ta thì cũng vô dụng. Nàng ta không quan tâm đến ta đâu!"
Lăng Thiên nhíu mày nhìn hắn, tìm một chỗ trống ngồi xuống: "Ngươi cũng bị bắt tới đây à?"
Gương mặt Hà Thế Thiên hiện ra khiến Lê Viễn Dương sửng sốt.
Hắn tự hỏi sao Hà Thế Thiên cũng bị bắt tới đây? Chẳng phải hắn đang cùng Yên vương tới cứu tế ở Điền Châu sao?
Khi còn ở Kinh thành, hắn nghe khắp trong thành đồn đại Yên vương kể từ khi thành thân với Hà Thế Thiên, rất mực cưng chiều, cầm sắt hoà hợp, là đôi tình lữ đáng ngưỡng mộ trong giới hoàng gia.
Hà Thế Thiên thật là may mắn.
Không chỉ được Yên vương cưng chiều yêu thương, mà ngay cả Chiếu vương tới giờ vẫn còn nhớ thương hắn.
"Ngươi thật may mắn" Lê Viễn Dương cười khẽ.
Chân mày Lăng Thiên hơi nhăn lại, rồi lập tức giãn ra.
Hắn cho rằng không có cái gì là ngẫu nhiên, không có cái gì là may mắn, cũng không có cái gì là số phận.
Mọi thứ đều là do con người tự tạo ra.
Hắn sinh ra trong một gia tộc giàu có, nhưng đánh đổi lại là âm mưu tranh quyền đoạt lợi tới mức mất cả mạng sống.
Hắn đẹp trai tài giỏi, nhưng đổi lại chính là áp lực nặng nề được đặt lên vai từ nhỏ.
Hắn muốn Nhã Nhi toàn tâm toàn ý, hắn phải dùng bản chất của mình để đổi lấy.
Hắn biết cô thích ăn mềm, không thích ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716598/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.