Sở Ngạn im lặng sau khi nghe toàn bộ câu chuyện, hắn xoay xoay ngón tay khẽ cười nhạt: "Nhân loại vốn dĩ ích kỷ thế mà" - Hắn cũng chẳng nghi hoặc lắm về việc này, cái cách bọn cấu xé lẫn nhau quả thật rất tàn nhẫn.
"Em tin?" - Volk nhướn mày, không ngờ Sở Ngạn không nói hai lời liền tin y như vậy.
"Đương nhiên" - Hắn nhún vai xem đó là điều bình thường.
Sở Ngạn loay hoay muốn tìm một cái gì đó để uống thì lại bị Volk đè lại xuống giường. Đôi môi bỗng chốc bị một bóng đen bao phủ, đem tay của hắn ghì chặt không cho hắn cơ hội cử động. Cái lưỡi tinh nghịch khuấy đảo, nhấm nháp hết mật ngọt bên trong khiến Sở Ngạn bị tấn công bất ngờ liền ngỡ ngàng không thôi.
"Đừng tin một người dễ dàng, nếu không thì kẻ thiệt chỉ có mình thôi" - Volk chạm vào đuôi mắt có chút phiếm hồng của hắn. Tay không chạm vào eo, lưng của hắn khiến cho cơ thể hắn chẳng mấy chốc đỏ bừng như một con tôm luộc. Cong người từng ngón tay chạm nhẹ vào phần nhũ hoa đỏ hồng kia.
Sở Ngạn bị trêu đến thở dốc, liền nghiến răng: "Có thiệt thì ta cũng chỉ thiệt dưới tay ngài thôi, nên không cần phải lo" - Nếu không vì y thì hắn đâu phải khổ sở nghĩ trăm phương ngàn kế để qua mặt cả Hồng Hoang và cả hai con người một bụng mưu mô kia chứ.
Volk khựng người một chút liền không nhịn được bật cười: "Em muốn dâng bản thân cho ta?" - Theo lời nói của mình, tay của y dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604115/chuong-14-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.