Trong bóng đêm mịt mù vây giăng tứ phía, âm thanh bên tai ù ù vang lên, nó khiến Sở Ngạn vô cùng khó chịu mà từ từ tỉnh dậy. Cả người hắn lúc này ê ẩm đến mức không thể cử động được, chỉ có thể nhìn lên phía trên. Bức tường trắng, điêu khắc tinh tệ điệu nghệ, hình ảnh thiên sứ, họa tiết tinh tế thể hiện sự sang trọng của một bậc quý tộc.
"Tỉnh rồi sao?" - Volk chậm rãi bước vào, tay cầm theo ly sữa nóng còn nghi ngút khói.
Sở Ngạn vô lực không cử động, cảm thấy tay chân đều rã rời, cứ như tứ chi này không phải của mình vậy. Hắn chớp mắt nhìn bóng dáng đang đỡ mình lên, một tay vòng qua lưng hắn vỗ về, một tay lại giúp hắn đưa ly sữa lên miệng uống: "Uống hết sẽ khỏe thôi" - Sự dịu dàng chất chứa trong lời nói lẫn hành động khiến Sở Ngạn có phần khó hiểu.
Volk thấy hắn như vậy liền mỉm cười: "Làm phu nhân của ta, ngươi thấy sao?" - Đến ngày hôm nay, thực lực của hắn xứng đáng thoát khỏi đám thường dân ngu ngốc kia, hắn xứng đáng có được một nơi rèn luyện tốt hơn.
Sở Ngạn nhướn mày, môi hơi run run hỏi: "Ngài có biết mình đang nói gì không?" -
"Nhân loại chỉ có thể ở bên bọn ta với hai danh phận. Một là phu nhân, hai là nô lệ, ta không muốn em mang danh nô lệ" - Volk hôn lên trán hắn đầy yêu thương mà nói.
Thật ra Sở Ngạn không cần một danh phận chính thức hay bất cứ gì cả. Đến cả anh em, kẻ thù,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604114/chuong-14-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.