Gió thổi ngang cả một vùng trời ly biệt, Sở Ngạn lần này không rời đi liền chỉ nhẹ nhàng nằm trên bờ ngực của Thục Y Dạ đến khi bản thân không còn sức nữa mới từ từ rời khỏi.
[Chúc mừng, ngươi đã thành công chọc giận đến lão Thiên Đế và Nguyệt Lão rồi đấy] - Lucifer phẩy phẩy đuôi dài, bụng hơi ục ịch nhảy lên vai Sở Ngạn ngồi đầy chễm chệ.
Sở Ngạn không để ý đến lời của con mèo mập lắm, chỉ lặng lẽ nhớ đến khoảnh khắc cuối cùng khi bản thân ngủ bên cạnh y mà thôi. Đôi lúc Sở Ngạn sẽ tự hỏi bản thân thật sự đã hiểu hết y chưa, hay bản thân hắn đang làm tổn thương y mà thôi. Nhưng cũng đã lỡ phóng lao, bản thân không thể không chạy theo lao, chỉ đến cùng hoặc chết, đơn giản thế thôi.
- "Tiếp đi"- Sở Ngạn lười biếng phải đôi co hay đối chất với hai người kia, hắn tin rằng bọn họ cũng đã đoán được kế hoạch của hắn rồi.
[Ngươi... Thật hết nói nổi] - Lucifer nói một tiếng rồi cúi đầu cuối cùng vẫn làm theo lời hắn. Bỏ mặc lời căn dặn của Hoàng Hạc Hiên, dù gì chủ nhân của nó là ai thì trong lòng nó vẫn là kẻ hiểu nhất.
•
Một tiếng thét vang dội trong ngục tù làm bằng những khối đá được xây dựng một cách cẩn thận. Hàng trăm phòng giam với những phân ngăn khác nhau, có già có trẻ nhưng chung quy đều mang trên mình chiếc áo của phạm nhân.
Ngục tù Beelzebub - nơi giam giữ những phạm nhân xấu số trong phòng trào nổi dậy chống quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604101/chuong-14-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.