Sở Ngạn có phần ngỡ ngàng trước lời tuyên thệ của Thục Y Dạ nhưng vẫn không ngăn được hạnh phúc trong lòng. Hắn đảo mắt một cái, cúi xuống hôn lên đôi môi của y, chủ động đến bất ngờ khiến Thục Y Dạ nháy mắt như được đáp trả mà vui mừng khôn xiết.
Suốt nửa năm qua chỉ có thể nhìn nhau mà không làm gì khiến Sở Ngạn với bản năng của một yêu hồ có phần phóng túng đến nay đã không nhịn được nữa rồi. Thục Y Dạ vốn không định sẽ thưởng thức bữa tiệc đêm khuya nhưng mà tiểu hồ ly này đã chủ động thì Thục Y Dạ có điên mới từ chối.
Dù là do dục vọng yêu hồ hay gì cũng được, miễn hắn là của y...
Ngay khi giải phóng bản tính của mình, toàn thân Sở Ngạn như được bao bọc một hàn khí lạnh. Yêu dạng chính thức xuất hiện, mái tóc điểm bạc trắng, đồng tử đỏ lên một màu chết chóc tang thương, tam đuôi cũng nhẹ nhàng xuất hiện. Dục vọng lăn tăn như sóng triều ập đến khiến dòng nước óng ánh nơi khóe mắt của Sở Ngạn lại càng trở nên yêu mị, muốn cuốn lấy người trên thân rơi vào nhục dục tình ái vô tận.
Những chiếc đuôi trắng như có như không lướt qua tay của Thục Y Dạ khiến cho y dường như sắp phát điên. Bộ dạng này thật khiến người ta không nhịn được rung động.
Nhân gian có câu, nhân hòa không bằng thiên thời địa lợi vốn dĩ đang mê man lại có kẻ không biết sống chết xông vào. Nháy mắt, Thục Y Dạ chỉ đành ôm hắn trong lòng mà chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604087/chuong-13-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.