Sở Ngạn dựa theo tính cách của Phi Hoa để vẽ nên sơ đồ sở thích lẫn thói quen của nhân vật. Hắn muốn đến cả đời sống thường ngày cũng có bóng dáng của Phi Hoa, đến lúc đó mọi thứ sẽ dễ dàng hơn khi lên sân khấu.
- "Muốn biến thành một Phi Hoa thật sự không dễ đâu"- Hỉ, nộ, ái, ố muôn màu cảm xúc của thiếu niên mất đi gia đình khó để diễn tả hết. Huống chi, một người sống trong thời bình như bọn họ.
- "Với tính cách của anh thì để làm một Dạ Lưu sống dậy cũng không phải việc dễ"- Sở Ngạn bật cười, nhận lấy một quả táo từ tay y.
Tống Khuynh Lục nhún vai -"Cũng không có gì khó... Đôi lúc tôi cảm thấy như trong mình đã có sẵn một Dạ Lưu rồi nhưng chỉ là chưa phải thời điểm thích hợp để xuất hiện thôi"-
Sở Ngạn gật đầu, không nói gì, bọn họ đã trải qua gần nghìn năm yêu đương rồi, gặp nhau rồi lại từ biệt, sinh tử luân hồn từ lạ thành quen cuối cùng về bên nhau làm tri kỷ. Còn điều gì mà không thể hiểu nhau được nữa?
- "Ngày mai chính thức tập diễn, nhớ lấy lại tinh thần đấy"- Tống Khuynh Lục xoa đầu hắn một cái rồi rời đi. Lịch trình của y rất bận, vì đợt tuyển diễn viên này đã mất không ít thời gian rồi, nếu như còn chậm trễ thì thời gian tập diễn sẽ không còn bao nhiêu.
Quán coffee chỉ còn mình hắn, Sở Ngạn không kiêng dè gì nằm xuống bàn. Xoa xoa mí mắt đã mỏi nhừ sau mấy đêm không ngủ, nhân vật Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604052/chuong-11-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.