Bầu không khí trở nên quái dị hơn rất nhiều, Vu Triết muốn phản bác nhưng rốt cuộc cũng thấy mình tự đuối lý mà im lặng. Ngay cả người đặt ra câu hỏi đạo diễn Trương cũng không biết nên phân ai đúng ai sai, buộc lòng đưa ánh mắt cầu cứu sang Tống Khuynh Lục đang trầm ngâm suy nghĩ.
- "Nhu Ngạn, cậu được nhận vai"- Tống Khuynh Lục dứt khoát lên tiếng khiến cho mọi người đồng loạt ngạc nhiên, chỉ có ngoại lệ duy nhất là Sở Ngạn vẫn nhàn hạ cười tựa như đã đoán trước kết quả.
Vu Triết không phục, cậu ta đứng lên, không kiêng nể chỉ tay vào mặt hắn -"Là vì cậu ta là con của nghệ sĩ Linh Xuân sao? Đến mức hạ thấp nghệ sĩ cũng có thể làm diễn viên sao..."-
Lời còn chưa kịp dứt, Vu Triết đã đối mặt với ánh mắt sắc lạnh của Tống Khuynh Lục, cậu ta bất giác như bị ai nắm lấy cổ họng không nói được nên lời, y xoa xoa đôi tay hướng về hắn giải thích -"Vở kịch lần này là một trong những tiên phong cho việc chống lại sự cổ hủ kỳ thị người đồng giới. Bối cảnh là sự giao thoa giữa thế hệ cũ và mới, vừa phải tái hiện lại niềm mất mát trong chiến tranh vừa có thể truyền đến thông điệp tình yêu không phân biệt giới tính"- Y híp mắt đánh giá vẻ thản nhiên của hắn -"Ít nhiều sẽ phải chịu đựng những lời chỉ trích của truyền thông lẫn khán giả. Vu Triết, với cách nghĩ của cậu, cậu có thể chịu đựng được không?"- Thời điểm này tuy chính phủ đã hướng ngoại, lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604051/chuong-11-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.