"Lại để bọn chúng chạy thoát, chết tiệt." - Thanh Phong tức giận đánh một quyền lên mui xe khiến nó lõm vào vết rõ to, thể hiện sự tức giận lẫn không cam tâm đến tột độ.
"Đội trưởng... Chúng ta nên làm sao đây? Tuy không thiệt mạng bất kì ai nhưng số người bị thương cũng rất đã quá nửa, chưa kể đến tổng thiệt hại của xe... Với cái tình hình này thì cấp trên nhất định sẽ..." - Cậu cảnh sát chưa nói hết đã bị ánh mắt đầy giận dữ của Thanh Phong dọa đến run rẩy không dám nói một từ nào nữa hết.
"Chẳng phải để bọn chúng thoát là ý của mấy lão già đó sao? Hả lòng hả dạ chưa? Cái lũ ngu ngốc." - Thanh Phong chẳng thèm ngó ngàng gì đến những thiệt hại mà mắng.
Cảnh sát của thành phố sớm đã chia làm hai phe rõ rệt, một là người của Vu Thủy - con trai độc nhất của ông trùm sòng bạc lớn nhất đất nước, hai là những người vẫn chính trực, một lòng theo công lý, chính nghĩa như Thanh Phong. Chính vì vậy Tế Thủy mới có thể dễ dàng lấy được chứng nhận cấp phép buôn bán vũ khí nhưng đó là không bao gồm bị bắt giữa chừng, thế nên Thanh Phong luôn lợi dụng vào lỗ hở này để triệt để phá hủy đường dây của hắn. Nhưng chưa lần nào anh thật sự bắt được Tế Thủy...
Tế Thủy nhàn nhạt nhìn qua camera, có chút không nhịn được mà cười, xoay xoay móc chìa kìa xe, chậm rãi cười rộ lên một cái đầy đáng yêu: "Muốn bắt được tôi? Mơ đi..." Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-le-luan-hoi/3591218/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.