🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Quan sát tất cả mọi thứ, Huyền Miêu lại trầm mặc hướng về phía Tế Thủy đang ung dung ăn phần bánh mì sớm đã cứng khô lại, trong lòng hiện lên một ít tạp niệm, nhưng rốt cuộc nó cũng không biết cái cảm giác đang nhen nhóm là gì... sợ hãi? Không... Nói đúng hơn là phục và kính.



"Tế Thủy, rốt cuộc vì sao ngày đó ngươi lại chọn cách tự sát?" - Huyền Miêu đi đến bên cạnh hắn, mang theo một chút tâm tư tò mò muốn biết sự thật.



Tế Thủy híp mắt, không lập tức trả lời, chầm chậm ăn hết phần bánh mì khô cứng kia mới từ từ đáp: "Chẳng còn lý do gì để sống."



"Ngươi không có chấp niệm gì muốn hưởng thụ sao?" - Huyền Miêu trợn mắt, càng không tin được những gì mà Tế Thủy nói.



"Từ lúc ta được sinh ra thì mọi thứ nên kết thúc rồi." - Tế Thủy thản nhiên trả lời.



Huyền Miêu cúi đầu, trầm tư đầy cười giễu, hóa ra từ lúc bắt đầu, cuộc đời của Tế Thủy đã như một bộ phim, mọi thứ đều là diễn, đều không không cảm xúc, đều là một chuỗi những vô vị nhàm chán.



"Ngươi có nghĩ đến cách thức khiến cho Bạch Vũ Quân khóc quá tàn nhẫn không?" - Huyền Miêu dụi đầu vào lòng bàn tay của hắn, hỏi.



Tế Thủy nghe xong câu hỏi, có chút nhàn nhạt, bất đắc dĩ đáp: "Nếu như ta không làm vậy thì khó mà lấy được giọt nước mắt thật lòng của y."



"Rõ ràng y đã yêu ngươi..." - Huyền Miêu nhíu mày, không hiểu mà phản bác.



Chưa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-le-luan-hoi/3591217/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.