Chu Ninh khoanh tay trước ngực, an tĩnh đứng trước cửa nhà xe, lạnh nhạt nhìn vai ác đang bị dọa đến mức đứng hình.
Thủy Như Khiêm nắm chặt cờ lê trong tay, cả người căng cứng. Anh nhìn thẳng vào đôi mắt phượng đen nhánh của Chu Ninh, đáy mắt gợn sóng, sát ý lạnh thấu xương.
Chu Ninh chậm rãi đi lên trước, âm thanh giày cao gót dẫm lên đất, từng tiếng từng tiếng chạm vào trái tim Thủy Như Khiêm khiến sắc mặt anh càng thêm trầm mặc, ánh mắt càng thêm rét lạnh.
Hoàn Khố Thiếu Gia ngối bó gối ở góc tường, tiểu bảo bối đừng dọa vai ác nữa, tí nữa anh ta tức nước vỡ bờ thì lại khổ!
“Cô ở đây từ bao giờ?”
Thủy Như Khiêm nhìn cô gái trước mặt.
Cô đang ở tuổi xuân xanh, gương mặt xinh đẹp, xuất thân cao quý, trên người còn mặc bộ đồ công sở, kính đen, khiến cho bản thân cô càng trở lên lạnh lùng.
Hoàn toàn không giống công chúa được lớn lên trong sự cưng chiều.
Hơn nữa, cô khiến Thủy Như Khiếm cảm thấy vô cùng nguy hiểm!
Đây cũng là lý do anh chưa dám động thủ với cô.
“Từ lúc anh bắt đầu phá những cái xe này.”
Chu Ninh đẩy gọng kính, rất bình tĩnh, đáng khen hơn Hoàn Khố rác rưởi nên cô trả lời anh coi như khen thưởng đi.
Mắt phượng Thủy Như Khiêm híp lại, khóe môi lạnh lùng xinh đẹp khẽ nhếch lên, rất có hứng thú hỏi: “Vậy tại sao cô không ngăn cản tôi?”
Dù gì anh cũng phá xe của cô mà.
“Chỉ bảo cho anh.” Chu Ninh nói một câu trả liên quan gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thu-tuc-tu-thien-cua-vai-ac/1148873/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.