"Làm sao, có chuyện gì à?"
Hơi thở quanh người Chu Ninh lạnh hơn một phần, đã qua hai phút, nếu còn chậm trễ nữa, đồ rác rưởi kia lại cưỡng chế biến cô thành thiểu năng trí tuệ thì sao!
Chu Ninh nhớ tới hai lần xui xẻo biến thành thiểu năng trí tuệ, hai hàng nước mắt chảy dài!
Cả người Kim ca run rẩy, "Không...... Không thành vấn đề, lập tức làm!"
"Anh còn 7 phút 10 giây!" Chu Ninh lạnh nhạt nói.
Kim ca giật mình một cái, chạy nhanh tới vỗ đầu mấy tên công tử bột đang ngồi trên sô pha, kêu họ đi lấy rượu bia, còn hắn thì chạy với vận tốc mấy trăm m trên giây đi bật nhạc, sợ chậm một giây là sẽ bị đại lão xé xác.
Chu Ninh nhìn đám ăn chơi trác táng đứng một bên nơm nớp lo sợ, chỉ kém mức ôm nhau khóc lóc, bình tĩnh không gợn sóng nói: "Sao thế? Ngày thường các anh chơi như vậy à?"
Nhóm ăn chơi trác táng: "......"
Lão đại cô ở đây, chúng tôi nào có dám chơi.
Nhóm ăn chơi trác táng không muốn khúm núm như này, nhưng không tính Thẩm Miểu Thanh tuổi còn trẻ đã quản lý Thẩm gia, phú khả địch quốc, thì Doãn gia cũng là một gia tộc giàu có, có thể chọc nổi không?
Bọn họ cũng chỉ là đám công tử bột thôi, gia thế rất dọa người trong mắt người thường, nhưng o với Thẩm gia và Doãn gia, không nói quá chính là con kiến và con voi.
Hơn nữa mỗi khi bọn họ nhìn Thẩm Miểu Thanh, đều có sự sợ hãi khi bị người lớn nhìn thấy đang làm việc xấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-thu-tuc-tu-thien-cua-vai-ac/1148872/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.